Sunday...


Dậy sớm...
Bình minh lên, bầu trời chủ nhật phủ đầy mây và sắc xám...
Sunday...!?
Ngày của mặt trời ư...!?
Hình như là không thì phải...
Nhưng mà ông mặt trời thỉnh thoảng cũng ngủ quên lắm chứ...
Ừh, chắc có lẽ là vậy...
Mặt trời hẳn đã ngủ quên mất rồi...
Chủ nhật rồi cơ đấy...
Về nhà...
...
Xe bus! hôm nay lâu hơn và cũng đông hơn mọi ngày...
Bên ngoài, bầu trời kia được ai đó tô một mầu trắng xám...
Mang cái không khí mát mẻ, lẫn chút se se lạnh của mùa đông ẩm ướt...
Chút nhạc blue làm hắn bỗng thấy man mác chút gì đó của thời gian...
Dù rằng chẳng biết rồi trong ký ức đó có điều gì không nữa...
Kệ chứ, dù sao thì hắn cũng thích cái cảm giác ấm áp này...
Xe lại tiếp tục lăn bánh, không gian như chậm hơn một chút...
Chà, nếu mà giờ ở nhà thì hắn đã ngồi vẽ hươu vẽ vượn rồi...
Hix...
Mỏi chân quá!
Ngồi ghế vẫn thích hơn...
...
Về đến nhà mệt phờ, ăn cơm rồi lại ngủ tít mắt...
Bà chị đến với vẻ tươi cười bí hiểm rồi ném cho một bịch hóa đơn hàng kinh khủng cần kiểm duyệt...
Ngó đến là thấy oải rồi...
Hix...
Mất 2 giờ cho cái việc khủng khiếp ấy...
Mệt phờ...
Ôi! Chủ nhật gì kỳ vậy...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét