Những đứa đệ tử...

0 nhận xét


Ngày chia tay đệ tử đời thứ ba. Nghĩ cũng lạ, cả ba đứa đệ tử, đứa nào cũng phá hoại.
1/ Đứa đầu tiên với biệt danh đầu đất, nó nổi tiếng là cô gái khá hot của khối thời đó, còn hắn thì là thằng quậy nổi trội, học bài hời hợt. Thế trong lớp có hai thế lực chính, là cái đám ngoan hiền chăm chỉ học bài với vẻ nghiêm túc + cái đám hơi hời hợt xíu, nhưng cũng không kém cạnh. Rồi ban đầu ai cũng có câu chuyện, hồi đầu nghe nói nó ghét mình như gì, sau đó một ngày nọ quân đoàn lớp cấp ba dẫn quân đến một nơi xa xôi. Chả hiểu sao nó lại nhảy tót lên xe, sau đó chơi trò mát dại, lấy thung bắn vô đưng đau thấu trời. Mình thì đạp xe mệt bở hơi tai, phũ. Ấy xong đợt đó, hai đứa toàn kiếm trò phá hoại nhau, hơi tí là chạch chọe, được cái mình hiền lành, nó hổ báo nên thôi nhường. Ba năm cấp ba, nghĩ bảo mang tiếng đại ca, lớp chuyên nên trình ai cũng ngang ngang, chả biết dạy nó gì, nên thôi dạy đỡ mấy trò con trai, bóng bàn, bida, + phá hoại trong lớp cho nó rộn. Ấy xong hai anh em lúc nào cũng kè kè, rồi thì đụng xì can đồ này nọ. Thôi lậy mấy mẹ, tính tui nó bao đồng, cái kiểu ai cũng chen vào giúp như thật, sau này thì cũng vì cái tính này mà mình khổ kha khá, nên có giảm bớt lại xí. Chớ có gì đâu mà chém. Gắn bó mấy năm thời đi học, xong sau đó đến đại học, mỗi đứa một trường. Nó lâu lâu có gọi điện khoe đi đây đó, phượt thích. Ấy rồi biết bao nhiêu năm sau, một lần ghé vào Sài Gòn, hai anh em chả biết đi đâu, thôi kiếm cái cầu đứng trên đó hóng gió cho nó sến, thế trong không khí hàn xẻng, hồi tưởng về quá khứ, nó tự nhiên dịu giọng xuống bảo.
- Đại ca, lấy chồng thì hết được đi chơi, buồn quá đại ca ạ.
-          - Há há…
Hắn vẫn giữ cái điệu cười ấy từ đó đến giờ.
- Mọa, già mịa òi, còn chơi gì nữa. Chỉ khổ cho cu Tùng, có nghe được chắc phải lôi ra chửi mấy tiếng mới hả dạ. Ấy rồi nói cho vui là vậy, rồi hai đứa nó cũng lấy nhau, lâu lâu cãi nhau rồi lại làm lành. Cuộc sống miết vậy, rồi một ngày nó gọi cho mình bảo:
-          - Ế, đại ca. Tháng năm em vào SG, hai vợ chồng đi rồi lượn ra Phan Thiết chơi.
-          - Ô hô, thế giờ lại lãng mạn thế, trước giờ mày toàn đi lén một mình, giờ hai đứa tự nhiên lại sến dzạ.
-         
Chọc chọe vài câu cho vui, rồi khẽ cười. Hì, lâu lâu mới thấy mày kể chuyện vui vẻ như vậy, cứ cái không khí miết vậy thì tốt quá.
2/ Đứa thứ hai mất tích khá lâu chả rõ. Bắt đầu tình nghĩa huynh đệ từ những chuyện khá bình dị. Chẳng nhớ nhưng cái cảm nhận đầu tiên hơi thất vọng đó là mới bước vào trường đã gặp nó đang cầm dép lùa đứa bạn.
-          Chài, con gái con lứa vầy đêý. Tinh thần thượng võ là vầy đấy à.
Ấy được cái nó rất thích chơi guitar, chứ võ thì dở ẹc. Yếu mà dám đấu với mình, dù mình chẳng biết tí võ gì, ngoài mấy tư thế oánh nhau trong Truyện Tranh hồi nhỏ đọc, vậy mà thắng vẻ vang. Ấy rồi nó mất tích, chả rõ giờ về phương nào. Đứa đệ tử khá là kỳ quặc về tính nết. Mong nó đánh Guitar giờ sẽ tốt hơn trước xíu, chớ trình cũng như đánh võ mấy năm mà ẹo quá. Chậc chậc…
3/ Đứa đệ tử thứ ba, có vẻ nghiêm túc. Nó khoe với mình ngày trước điểm Toán, Hóa, Sinh, Anh Văn toàn trên 9 điểm. Ô hô, ngó mày chăm chỉ làm việc là biết rầu, ấy khổ ta chưa cảm giác được cái cảm xúc chăm chỉ là thế nào, vì trước giờ đi học mình chả bao giờ cố gắng, vì có vẻ như nó không thú vị cho lắm, nên chỉ nghĩ rằng ở mức ổn định thì sẽ không bị mẹ mắng vậy là đủ rồi. Ố thế xong đang trầm trồ, thì tụt hẳn Mood, trời đúng là dân học toán, văn vẻ gì dở ẹc. Thế rồi được ba đứa, đứa nào cũng thích phượt. Tưởng như cái mắt tụi nó ánh lên mỗi lần thấy nơi nào lạ lạ, trong khi đại ca tụi nó là một người rất ư hiền lành.
Nên mới bảo, cuộc sống luôn có những thứ đối lập, chắc để cho cuộc sống này nó bớt phẳng đi tí xíu, mấy ông học mỹ thuật hay gọi cái việc đó là tạo Contrast, mấy ông chụp ảnh thì lại khoái tách ra làm hai cái, contrast ánh sáng rồi contrast màu sắc gì đó, blah bloh...
Nói chung là phức tạp, cũng chẳng biết cái trái đất này còn tồn tại được bao lâu, ôi thì những người xung quanh tôi, chúc các bạn sống sao để mình đừng tiếc nuối, đừng làm tổn thương ai, và sống thật vui trên những chặng đường mình đã và sắp sửa qua nhá.