Bạn tôi...

...
Trái tim kia bị bỏ rơi quá nhiều,
... để đến bây giờ chẳng còn là chính nó nữa...
Nó...
Từng cách nghĩ,... cái bề ngoài vui vẻ,... cái lúc cười nói...
Nhưng hắn biết, đó là sự cô đơn...
Cuộc sống bỏ rơi nó quá nhiều, khiến nó muốn bỏ rơi tất cả...
Nó muốn ngồi yên một chỗ, buông cuộc đời  kia nhẹ trôi theo dòng nước...
Chẳng biết mọi thứ rồi có thật sự yên bình...
...
Hắn cố thử kéo chiếc lá dưới dòng suối kia...
Nhưng chiếc lá kia dường như xa lắm...
Nước đã tràn vào lòng chiếc lá khô nhỏ bé...
Và chỉ khi có một ai đó phủ lên nó một chút hơi ấm thì chiếc lá kia... lại khẽ rung mình...
... khẽ thổn thức...
Nặng nề từng mảnh vụn vỡ, khô nát...
Như chiếc lá nhỏ, khẽ buông mình rớt xuống mặt đường, nặng trĩu... 
... ướt nhòa trong sương đêm lạnh buốt...

1 nhận xét:

khung troi rieng. nói...

nếu trong đó có mùa đông thi hãy dùng chiếc khăn tui ta ' lì xì" ku nhe!

Đăng nhận xét