Đêm Vắng...

0 nhận xét

Đêm vắng bên vỉa hè trống trải, phía hiên nhà...
Ai đó khẽ hít một thật hơi thật sâu, để rồi tạm tận hưởng cái cảm giác trong lành của một ngày mới bắt đầu... một ngày mới cho những bước chân hãy còn dang dở...
Cơn gió buổi đêm mát lạnh, trong lành buông qua từng khe lá... phát ra cái tiếng động nghe trong vắt. Trong khi ở đâu đó ai kia vẫn đang chìm trong những giấc mơ lặng lẽ,... 
Khuya đêm vắng tiếng người... chỉ có tiếng gió xào xạc bên ngoài hiên nhà chơ vơ cùng ánh đèn mờ buổi đêm heo hắt...
Khẽ thở dài một tiếng nghe thật tệ, rồi nhổm dậy bước lang thang trên con đường phố vắng...
Chợt bước chân... trống trải...
Cuối con đường kia rồi sẽ về đâu...
Hỡi con đường vắng...

Hành Trình Chợ Nhật Tảo...

0 nhận xét

"Ta đi lang thang khắp phố phường, từng nẻo đường trên lối mòn mạch in bỏng rát..."
Khởi đầu một chuyến hành trình mới, một cuộc hành trình biết rằng sẽ chất chứa sự mệt mỏi. Đến nửa đoạn đường Xeko bổng chợt tự hào với cái GPS của mình tách ra khỏi nhóm để có thể đến đích nhanh hơn và để rồi cả 2 đứa bị lạc trong cái mớ hỗn độn của đường xá chằng chịt ấy. Đảo qua rồi đảo lại, rổi lảo đảo chân tay khi nhìn thấy đường phố chật cứng xe cộ, tắc đường rồi cơ đấy...
Híc...
Phải vất vả lắm cả hai mới đến được đích, cái nơi mà người ta vẫn thường đồn thổi là phố cổ của đồ điện tử...
Xeko vươn vai trông thật thoải mái, cả hai đứa dựng xe ở trước cửa một tiệm chuyên bán đồ linh kiện điện tử. 
- Ở đây có bán LCD không chị?
- Có em ạ!
- Cho em một cái LCD 19'.
Hai đứa cười nắc nẻ...
Những câu hỏi rồi những câu diễn giải vung tay vung chân mô tả hình dáng linh kiện nghe thật buồn cười, đúng là những kẻ không chuyên. 
Cả đám dựng xe trước một cửa hàng.
- Chà! Bây giờ cần phải mua tụ điện và điện trở, cái này rẻ lắm có mấy trăm đồng ah.
- Rẻ vậy sao!?
- Để tao vào hỏi cho. 
- Anh ơi cho em 2 ký linh kiện, một kilogram điện trở và một kilogram tụ điện...
Híc... Rồi mang về ném nhau hả! Tụi này thiệt tình...
Ra khỏi quán, mới phát hiện ra là mình bị chửi. Xeko không hiểu sao hôm nay lại hiểu được tiếng Trung. Hắn cứ khăng khăng bảo là câu này tao nghe rõ lắm, coi phim mấy thằng Tàu nó hay chửi nhau vậy mà, tao biết chứ! Nó toàn xì xò xì xịt gì đó...
Híc... Mai phải hỏi Toàn Chinese mới được.
Chắc là tại mấy đứa nầy mua ít mà vào thì nhiều nên mới vậy thôi...
Cả đám ỉu xịu nặng nề, có lẽ nên cử một người đi mua thôi, đi nhiều người ta trách cho...
Dừng chân trên vỉa hè đường Vĩnh Viễn và đợi chờ. Tôi khẽ lấy cái headphone nghe chút nhạc cho đỡ cảm thấy chán nản và đói bụng...
Ôi cuộc hành trình Nhật Tảo, mới thật mệt mỏi làm sao. Chờ đợi trong khi cái bụng đói cồn cào. Xeko thì nằm ngủ khì trên xe lúc nào không biết... Chỉ đến khi hắn tỉnh dậy mới biết là cả bọn sẽ phải hết sạch tiền...
Thật tệ, nhưng mà thôi... Về thôi anh em...
Tạm biệt Nhật Tảo nhé!
Ngươi trông thật mệt mỏi, thôi để lần sau gặp mặt nhé...
C u again!

Những kế hoạch mới bắt đầu...

2 nhận xét

Và đã đến lúc ta phải có trách nhiệm cho những gì ta phải làm rồi.
Cố lên nhé nhóc!
Ngươi tuyệt lắm mà! ^.^

Một ngày...

0 nhận xét

Buổi sáng dậy sớm, đến trường với đôi mắt u sầu không muốn hé mở. Để rồi lại quay trở về với tâm trạng thật nặng nề.
Chẳng hiểu hôm nay là ngày gì nữa...
Hôm nay Toàn mập tự nhiên rủ đi chơi. Và để rồi với tâm trạng không tốt ấy...
Hắn hạ gục Toàn mập với tỉ số 10-1... 

Trời thật nóng, từng giọt mồ hôi khẽ buôn nơi đôi má kia rồi đập xuống nền đất nghe thật nặng nề. Gió không đến. Có phải gió bận chuyện gì đó chăng, gió thật tệ. Gió bảo gió bận. Gió đã hứa, nhưng gió đã không thể đến nơi đây...
...
Gió mà...
Thoảng đi trong không trung kia huyền ảo.
Giọng nói nghe thật dễ chịu...
Nhưng chẳng thể giữ gió lại cho riêng ai cả.
Là cơn gió mà...
Hắn nghĩ ngợi một chút, rồi khẽ đặt mình xuống chiếc giường trong buồn bã...
Tiếng nhạc bỗng chốc sâu lắng...
Hắn thiếp đi trong nắng trưa mệt mỏi. Để rồi khi thức dậy giờ học buổi chiều đã qua được 30 phút.
Hắn thật tệ...
Tan lớp... Cơn mưa bay mùa hạ bắt đầu rơi xuống nơi ven đường từng hạt đơn lẻ cảm giác như cô đơn lắm...
Cơn mưa mùa hạ... Khẽ như buông đi tất cả những nỗi niềm, xoa dịu đi cái nóng của mặt đất đang cháy bỏng dưới nhân gian kia.
Từng bước chân, bước chân... qua những vũng nước nhỏ... Chen ngang nơi con đường về nhà. 
Hắn chợt nhớ ngày xưa, cái ngày xưa của một thời nhí nhố...

Giấc mơ...

0 nhận xét

2 giấc mơ thật lạ...
Đến trong giấc ngủ thật nhẹ nhàng, nhưng chất chứa cả  nỗi sợ hãi lớn lao, ôi mọi thứ thật tệ...
Có lẽ phải nói đó là cơn ác mộng thì đúng hơn, đã quá lâu rồi, quá lâu rồi mình không phải nếm trải cái cảm giác khủng khiếp ấy...
Híc...
Có lẽ giờ là lúc thôi ý định thử đọc mấy cuốn truyện kinh dị đi...
Huhu...

Bình yên...

0 nhận xét

Đã hết cả những ngày thi trong lo âu và mệt mỏi.
Chỉ còn lại căn phòng nhỏ yên bình và ấm áp...
Một ngày rồi cũng sẽ lại trôi đi, tôi đã cảm giác được cái điều mình nên làm...
Thôi nào... Cùng luyện tập nhé, nhóc con !

Và Mùa Hạ Lại Bắt Đầu...

1 nhận xét


Và mùa hạ lại đến !
Mùa hạ có gì nhỉ !?
Mùa hạ có nắng, có mưa và có cả những ngày mất điện buồn chán nữa...
Buổi sáng nắng ấm tran hòa nghe ấm áp, rồi nắng vụt tắt trên bầu trời ban trưa, bỏ lại mây lang thang khắp bầu trời tìm kiếm...
Kiếm tìm,...
Rồi nó cảm thấy lạc lõng,..
Mây khóc sướt mướt... để lại một cả bầu trời đầy nước. Nặng trĩu rồi rớt xuống mặt đất trống trải...
Ngày qua ngày nó vẫn như vậy, lặng lẽ kiếm tìm... Dù biết một nửa kia mãi chẳng thể tìm thấy, mây đến thì nắng phai, nắng tỏa mây lại tan đi...
Nó chỉ thể để lại nơi mặt đất một chút gì đó lạnh lẽo, xua tan đi cả cái hơi nóng bỏng kia của mùa hạ...
Và khi cái ước mong tìm kiếm ấy của mây chưa hết, nắng lặng lẽ ngóng trông đôi mắt mỏi mệt, nó chạy mãi, chạy mãi... Bỏ lại những giọt mồ hôi ướt đẫm trên đôi vai gầy yếu ớt...
Mặt đất cũng bắt đầu nóng lên vì những giọt mồ hôi ấy, ôi cái nóng của mùa hạ...
Và cứ thế, ngày qua ngày, chúng để lại những giọt nước chơi vơi, rớt rơi mãi trên quãng đời trống trải...