Chiều Sài Gòn...

5 nhận xét
...
Tháng 8...
Chiều Sài Gòn...
Những cơn mưa màu trắng đục như muốn cái ánh mắt hờ hững không thể nhìn rõ cái thế giới... bên kia làn nước mỏng...
Đây là những ngày cuối hạ...
Và cũng vì vậy mà những cơn mưa lúc này cũng thật khác...
Đến nhiều hơn...
Và cũng nặng nề hơn...
...
Khẽ chạm vào ô cửa kính...
Quơ tay vẽ nguệch ngoạc lên lớp hơi nước đang phủ đầy mặt kính...
Uhm, cái cảm giác đã quá lâu không còn được cảm nhận...
Cái cảm giác thả mình cùng xe bus, dạo quanh những con phố mưa...
Chìm trong tiếng piano ướt át...
...
Cuộc sống cuốn ai đi như dòng nước kia cuốn đi những chiếc lá rời khỏi cái cành quen thuộc...
Để rồi bơ vơ, chút cảm giác sợ sệt...
Chắc chỉ có thể cảm nhận...
Uhm...
Vì với cái ánh mắt này...
... chẳng thể nhìn thấy ai ngoài ngươi đâu mưa nhỉ...
...



Đổi thay...

4 nhận xét
...
Chợt thiếp đi trong cái nơi bỗng chợt cảm thấy ấm áp. 
Cái nơi đã gắn bó gần hết những năm cắp sách tới trường, những năm tháng nhạt mờ vời những tháng ngày phẳng lặng...
Tất cả không chỉ có riêng một từ... "mãi mãi"...
Cái xúc cảm sợ sệt khi phải rời xa chúng, cũng như những phút gà gật trên xe bus trên con đường về nhà... đang dần trở nên xa lạ...
Hắn chợt thở dài...
Cái thế giới này đang vẽ những gam mầu thật khác...
Bớt đi rất nhiều điều mà xưa kia vô tình không hề biết... là cần phải trân trọng...
...
Gió thoảng thêm chút miên man...
Bầu trời đêm thật cao, chốc chốc lại điểm thêm những hạt mây trắng cho vơi đi chút trống trải...
Uhm...
Giá mà được nằm trên những đám mây đó nhỉ...
Ở đó, có lẽ sẽ bớt đi cái chút ồn ào của cuộc sống này. 
Cái cuộc sống vốn thích sự đổi thay,...
Và ở đó sẽ không phải... thay đổi...
...


Dạ khúc...

0 nhận xét
...
Không chút ánh sáng...
Tôi vẫn ngỡ mình đang nằm trong cái thế giới hư ảo...
Cái ánh sáng mờ nhạt của buổi đêm chợt nổi bật trong cái khung hình mầu sẫm...
Dạ khúc...
Tôi lại nhớ đến những khoảnh khắc của cái thời còn chất chứa nhiều kỷ niệm, những phút thả mình dạo quanh những con phố nhỏ yên bình, những phút hòa mình vào sắc cảnh...
Chiều Sài Gòn, lang thang những mảng mây trầm vội vã, cho thêm chút miên man khi những nốt nhạc chợt lấp đầy từng khoảng dài xúc cảm...
Bỗng chợt thấy, mông lung...
...