The blue...




Hoàng hôn ngả mầu vàng úa...
Từng tia nắng thổn thức, cố vươn ra khỏi những đám mây mầu cam đục phía cuối đường chân trời trông khắc khoải...
Hoàng hôn chẳng có nắng bỏng rát...
Cũng chẳng mang không khí của buổi ban mai...
Chỉ là lúc mặt trời kia mỏi mệt, chiếu những tia sáng nuối tiếc cuối cùng lên trên nền mây gồ ghề của buổi chiều trống trải...
Gió lặng một chút...
...
Sắc mây bắt đầu đậm hơn... ngả dần sang sắc xám...
Và rồi mưa đến...
Mưa cho cái không khí thoáng đãng dịu nhẹ...
Cơn mưa bụi, con đường đầy ắp những chiếc ô phủ kín...
Che đi cái dáng dấp vốn có, để thành những chiếc nấm nhỏ di chuyển trông thật lạ...
Đêm thật lặng lẽ...
Chỉ có tiếng mưa kia đập xuống những mái tôn ven đường... lẫn tiếng bước chân chậm đều trên con đường dài nhỏ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét