Tạm biệt nhé...

1 nhận xét


Một ngày dài lại qua đi, và để rồi từng âm thanh gào thét từ những bản nhạc rock đâu đây nghe lạnh buốt tim…

Lang thang trên bao con đường, để rồi mọi thứ theo đó đi mãi không có nơi gọi là bến dừng cả. Từng tiếng than thở trách móc, vì dẫu biết cuộc đời có quá nhiều điều mình không mong muốn…

Tôi lang thang đi tìm kiếm niềm vui, lượm từng mảnh nhỏ chỉ để hi vọng có thể ghép nên một niềm vui to lớn mà người ta vẫn hay gọi là hạnh phúc… Tiếc thay, chúng vốn không phải là những mảnh của một bức tranh xếp hình… mà chỉ là những mảnh vụn rơi vãi của ai đó đánh rơi hay bỏ quên chúng… Và khi tôi cố ghép chúng lại thì mọi thứ dường như lại là cái mà tôi đang có…. Một trái tim ghép từ những mảnh đá vụn vỡ nơi ven đường…

Tôi đã cố mở lòng, nhưng để rồi khép kín chúng lại một cách lặng lẽ. Và hình như nó còn kiên cố hơn trước đó… Trái tim của sự mệt mỏi và mỏi mệt…

Tạm biệt nhé, ta sẽ đi và bỏ lại ngươi ở lại… Một ngày nào đó ta sẽ quay về, sẽ quay về nơi này… Nếu ngươi cảm thấy mệt mỏi, đừng cố đợi ta và cũng đừng để rêu phong phủ đầy lên ngươi… Kẻo khi ta trở về ta sẽ lại bỏ ra đi vì nghĩ ngươi đã không còn ở đó…