Coming home...

0 nhận xét
...- Brmh Brmh...
- Trời, mới 6h sáng mà ai đi qua đi lại miết vậy. Óa óa...
...
Buổi sáng chợ vẫn tấp nập, ít người hơn một chút có lẽ là do nghỉ lễ.
- Cho con một củ khoai đi chú.
- Sáu ngàn nhé.
- Dạ, đây chú.
...
- Hô hô, buổi sáng luyện khả năng chịu đựng với củ khoai to tướng trước mặt, ăn mà không được uống nước thiệt là đắm đuối quá đi.
- Á, cậu. Cậu có mang balo về cho con không?
- Chít, quên. Tại hôm qua về đột ngột quá nên cậu quên khấy đi mất.
- Thế cậu có ăn ở nhà không để đi mua đồ nấu ăn.
- Dạ có anh, chiều em mới về á.
Ông anh chạy đi mua đồ, vậy mà mất tiêu luôn.
- Trời, hóa ra là có người thế mạng trông tiệm giúp ổng nên ổng chuồn đi chơi rồi. Ải ải...
- Thôi cậu ra chợ mua đồ ăn đi.
- Uầy, dạ. Tự nhiên phải tự biên tự diễn òi.
...
- Hey Linh, mày ngồi nhặt rau đi chứ, thêu thùa gì có một miếng mà trước tết khoe với cậu  mà giờ còn chưa xong vậy.
- Tại con mắc trông em mà.
- Mà dạo này học hành thế nào òi đêý?
- Ù, cậu biết không, con học tiếng anh ở trung tâm được 13/15 điểm đấy.
- Wow, dữ hén. Thế  kiểm tra một chút nhé.
- Ơ, thôi để con đi nhặt rau.
- Haha, con bé này thật tình...
...
- Trời, mình nấu được vị của mẹ rồi. Koko, món thịt mà ngày xưa thích mê, ăn hoài hổng chán. Cái cảm giác hơi cứng và thơm kiểu thịt áp chảo, lẫn có chút nước mắm ăn thiệt đã.
- Ơ, món bò này sao nhiều rau quá vậy, sẽ khó nấu ngon được á. Thôi kệ vậy.
- Oài, no quá òi. Linh đâu, đến lượt ngươi rửa bát nhé. Kaka...
- Ớ...
...
Sài gòn buổi trưa, cái vị nóng nồng nàn. Thỉnh thoảng đẩy đưa vài ngọn gió lạc bầy, lướt qua phảng phất...
...

Họp mặt giỗ tổ...

0 nhận xét
...
- Cộp cộp.
- Cha chả, mọi người đang nhộn nhịp chuẩn bị đồ ăn rồi kia à. Hi, Thùy, có cần giúp gì không?
- Đây, mang giúp mình cá này lên tầng thượng nhé.
- Okie.
...
- Một, hai, ba, bốn, năm...
- Một, hai, ba... tám, chín.
- Một, hai, ba... tám, chín, mười.
- Chà, sao lại có đoạn có chín bậc thang, có đoạn lại có mười bậc, mà rõ ràng là tỉ lệ đoạn cao, đoạn thì bậc thang rất thấp. Không biết có phong thủy hay có ý gì không nhỉ. Hì, lại nhiều chuyện nữa rồi.
- Để đây nhé Hân.
- "Kaka, bà Liên lười phát sợ, chẳng thấy làm gì ráo."
- Hey, để tao gọt đậu bắp với mày.
...
Cả đám cắm cúi vào chuẩn bị đồ ăn, không khí thật đông và vui.
- Êh, cái đám tụi kia ăn mực hao thế.
Hoàng trợn mắt lên chửi vui.
- Haha, kệ tụi bây, ai bảo lo tám làm gì.
- Hì, Sơn tò lại đi nướng sò rồi, anh em nhân tiện nó không có ở đêy, quẩy lẹ.
- Kaka, đúng đám bựa nhân. Già đầu rồi còn như đám con nít.
Mười bẩy người, mọi thứ tràn ngập trong tiếng cười đùa. Thật khác so với đám bạn ngày xưa hồi cấp ba. Giờ mỗi đứa đều có gia đình, thái độ cũng trịnh trọng hơn, không còn cái vẻ chiến hữu luôn kề cận bên nhau như trước nữa.
- Trời, sao còn nhiều đồ ăn quá vậy.
Cả đám sau khi chiến đấu, dường như đã đến đỉnh điểm. Thằng Vinh không còn chú ý đến dĩa bạch tuộc nữa, mắt nó đu đưa với hàng lông mi dài. Hoàng thì sau việc nhận tiếp quản bếp núc, giờ mới thật sự vào cuộc.
- Haha, xong đi karaoke nhé.
...
"Phai dấu cuộc tình"
- Wow, thằng Sơn hát hay quá! Bis bis...
Chết cười, dù biết nó hay tạo không khí vui cho mọi người, và biết nó là người sống tình cảm, nhưng mà hát cũng hay quá xá.
"Say tình"
- Ặc, thằng Koi hay nghe nhạc vàng mà cũng hát bài này nữa à.
"Bông hồng thủy tinh"
- Ầu, Bức tường luôn à.
- Hi.
Hắn vẫn vậy, không tuyệt vời nhưng cũng có thể hát được khá nhiều thể loại, trừ thể loại cần giọng treble. Bài hát với những nghĩ suy, những phiền muộn đã trải qua những ngày qua...

Nếu những đắm say vội vã
Ta đã trao nhau để rồi lãng quên
Nhưng năm tháng trôi
Ðể lòng mang bao vết thương khắc sâu
Vì ta đã trót yêu
Tình yêu xưa như vết cứa xót xa
Tim anh âm thầm đau đớn
Bụi mờ quá khứ đã giăng che mờ trên cây đàn đã nín câm
Và tình yêu đó xin gọi tên: "Bông hồng thuỷ tinh"
Ðể cho mãi mãi vẫn ghi trong lòng ta năm tháng qua


- Chà, đã lâu lắm rồi mới hát.
"Tìm về nơi đâu - Thanh Bùi"
- Wow, Sơn tò và Thùy.
Giọng hát cất lên, với đầy bất ngờ. Giọng của thùy rất tốt, vang và cao. Nhưng ngược lại, cu Sơn không kéo nổi và bị trật nhịp.
- Where do we go? Về đâu...
Yêu thương cho tới nơi đâu.  

Đừng lặng im nữa một lần thôi hỡi người.
Dừng lại hay sẽ cùng vượt qua giông bão.

- Haha, nhìn ảnh đắm đuối chưa kìa.
- YEAHHHHHHHHHHH...
Cả đám được phen cười vỡ bụng
"Bốn chữ lắm"
- Trời, Thùy nó làm serial luôn kìa.
- Hi kệ, ai hát được bài này với Thùy không?
...
- Í, vậy thôi để N.

Yêu là đau, thương là đau sao?
Chờ mong người đi về đâu vẫn nhớ về
Tình là có không khi nào?
Tay cầm tay, thương là thương sao?
Chờ mong ngày mai ai biết ra sao
Người có đi xa tận phương trời?

Nắng trong mưa tìm nhau
Chờ một ngày yêu thương lả lơi
Nói cho nhau một câu 

...

Lần đầu tiên hát bài này, dù nghe khá nhiều, may là khá ổn.
"Bay"
- Bài này vui, mọi người cùng nhảy nào...
...
- Haha, thằng T nó nhảy cái gì vậy.
Cả đám cười sặc sụa...
...

Sài Gòn những ngày nghỉ,
Chút trống trải, được lấp vào bằng những tiếng cười đùa,
Gió đêm khẽ lướt qua ánh mắt,
Sài Gòn về khuya...
Những ô cửa đã bắt đầu tắt thứ ánh sáng màu ấm áp...
Cuộc sống cứ lặng lẽ trôi...
...