Tôi là ai...

2 nhận xét

...
Hạ khát...
Cây xương rồng nhỏ cũng bắt đầu điểm từng vệt mầu vàng úa.
Nắng không thể xuyên qua lớp mái nhà mỏng vì vậy nó dường như đang kiệt sức...
...
- Thôi, cho em cho.
- Sao cho mày được, cái này là quà tặng mà.
- Vậy thì anh để ra ngoài đi, không nó sẽ bị chết đấy.
- Nhưng để ra ngoài sẽ bị mất mất. Chắc không sao đâu...
...
Đi qua đi lại...
Chốc chốc lại ngó qua phía góc bàn...
...
- Uhm.
- Thôi để ngươi ra ngoài nhé.
- Có thể ai đó sẽ mang ngươi đi nhưng chắc sẽ ổn mà, phải không?!
...
Đêm buông nhẹ.
Sẫm dần, rồi tối đen như những con mực ngày tết nướng bị cháy đen thui vì hậu đậu.
Muốn mở cửa và ngó ra ngoài xem nó còn ở đó hay không nhưng lại xen đâu đó chút cảm xúc lạ...
Chẳng biết là sợ nó đã không còn ở đó hay là vì sợ ma nữa...
Vu vơ những điều thật trẻ con, và rồi chợt tự hỏi...
-  Tôi là ai...
...

Ngả mình trong tiếng nhạc...
... 
Hôm nay...
March 15th, 2012.
Đã qua đi một ngày bình dị,
... một ngày mang một chút trầm...
... một ngày mùa hạ không mưa...
... và một ngày có chút rock xưa... nghe thật khác...
...


Nếu chẳng có ngày mai...

0 nhận xét
...
Góc quán xưa, nhưng gương mặt cũ chẳng còn...
Vẫn câu nói thường ngày...
- Cho con một mì trứng và hai cái nữa...
Chợt thấy ngượng nghịu.
- Bà ấy đang ở bệnh viện, ngã xe gãy cột sống!
Cơ mặt bỗng thoáng đơ lại...
- Dạ!
Chợt lúng túng nhận lấy bịch thức ăn, rảo bước...
Cuộc sống thật mỏng manh...
Cái gì đó thân quen, có thể một ngày nào đó nó sẽ chẳng còn ở trước mắt.
...
Thằng nhóc tóc nhuộm xanh đỏ vẻ mặt buồn lạ...
Cái sắc thái hiếm hoi chợt vội vàng lấp đi vẻ bụi bặm vốn có...
...
Không có, trân trọng...
Có, không trân trọng...
Cái chân lý cuộc sống đôi khi khiến mọi thứ nặng nề hơn khi ai đó chợt nhận ra điều đó đã quá trễ,
...
Chiều hạ vàng nắng đỏ...
Đâu đó thấp thoáng bóng những cánh diều xa xăm...
Phút chốc chỉ còn lại...
Một mầu đen đang chạm vào... hoàng hôn màu cát...
...


...



 


Mưa muốn khóc, hãy khóc đi...

0 nhận xét
...
Lá rụng...
... từng tiếng xào xạc,
... ngó xơ xác...
Mặt trời bỏ đi, trăng vội đến...
Phảng phất ánh buồn...
Mưa qua từ buổi chiều nhẹ để đêm lạnh...
Góc hạ chợt rùng mình ướt át...
Đâu đó vẫn còn cái hình ảnh mưa vội vã tung tóe bên khe cửa...
...
Uh, nếu mưa muốn đi...
Hãy cứ đi đi...
...


Butterfly fly away...

0 nhận xét
...
- Con àh, gắng lên nhé!
- Dạ!
Cái tiếng chào tạm biệt phát ra như nghẹn lại trong cổ họng.
Cái vùng đất, cái chút mưa và cả cái chút ẩm ướt còn đọng lại trên gò má... theo dần ra xa rồi khuất sau những rặng cây rậm rạp.
- Hãy đi và tìm ước mơ của con nhé!
Cái ánh mắt mệt mỏi phảng phất những hi vọng vội quay đi chợt chạm nhẹ vào tia nắng sớm...
...
Buổi sáng...
Một chút sắc trầm chia ly...
...
Chợt nhớ...
...

...
And when I couldn't sleep at nigh...
Scare things wouldn't turn out right...
you would hold my hand and sing to me...

Caterpillar in the tree, how you wonder who you'll be...
can't go far but you can always dream...
Wish you may and wish you might...
don't you worry hold on tight...
I promise you there will come a day...
Butterfly Fly Awa...
...

Anh mơ...

1 nhận xét

...
Đứng trước em nhiều khi tôi không phải là chính mình.
Cái xúc cảm ngập ngừng, lúng túng, cái chút tự tin vội vàng núp sau những câu nói ngờ nghệch.
Đã bao nhiêu lần tôi làm em buồn, những câu nói chợt buông ra chẳng hề biết chúng lại khô khan đến vậy.
- Em àh... 
- Đợi anh em nhé...
...