Hạc giấy...

...
Thằng Hùng tò ngồi mải miết chăm chú vào tờ giấy gấp từng đường nét đứt đoạn. Lúi húi cái mặt, cứ như thể một đứa trẻ đang miệt mài để xây dựng một lâu đài cát hùng vĩ nào đó.
Có đôi lúc là những bản guitar say sưa, còn đây là một chút gì đó đổi khác,..
Là origami...
Uhm...
Gấp... gấp...
...
Ơ...
Là hạc giấy mà...
Gì kỳ vậy! Hắn buột miệng nói...
Thằng Hùng cũng lấy làm ngạc nhiên...
Mặt nó chợt hiện ra cái hình ảnh ngờ nghệch...
Ơ, thì là tao tưởng mày gấp cái gì hùng vĩ lắm chứ. Hắn nhoẻn miệng đáp...
Thằng Hùng cũng nhoẻn miệng cười...
Uhm, là hạc giấy thôi...
Nó quay sang rồi phùng má lên thổi, cái vẻ nặng nề kỳ cục...
Con hạc cũng hoàn thành, vẻ mặt nó chợt thoáng vẻ thích thú...
Nó ngồi đó, lặng nhìn con hạc bằng giấy với cái bụng to, đôi cánh xoãi dài và cái đuôi bé xíu. Hệt như một đứa trẻ... 
Người ta thường bảo hạc giấy thường ấp ủ một điều gì đó gọi là ước mơ, những điều tốt lành. Và đây có lẽ những ước mơ lớn lao của thằng Hùng đang được ấp ủ trong cái bụng to tướng nặng nề ấy... 
Hạc giấy...
Ước mơ...
...
Ai cũng có một ước mơ...
Còn ước mơ của hắn đâu rồi nhỉ?
Uhm...
Ngày trước là trở thành một họa sĩ, một kiến trúc sư...
Còn bây giờ là gì nhỉ?
Uhm...
Cũng chẳng biết!
Có thể là một điều gì đó lớn lao...
...
Mặt hắn vội thoáng thêm chút bâng quơ, thẩn thơ về một nơi nào đó chẳng biết...
Mưa chợt rả rích...
Phía bên kia...
Những con thuyền giấy của thằng Hùng vừa mới gấp xong trông nghiêng ngả...
Phải chăng giấc mơ lớn lao kia...

... đang ấp ủ trên những cánh buồm bé nhỏ...
Nơi...
Những con thuyền...
Nghiêng ngả, giữa hương mưa...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét