Giọt mưa nghiêng nghiêng...

...
Giọt mưa nghiêng nghiêng...
Giọt mưa về trên mái tóc...
Ngọn gió buông mềm...
Ngọn gió phảng phất... chút hư vô...
...
...
Một bàn tay bé nhỏ...
Một bàn tay xanh xao...
Ông cụ khẽ dắt tay đứa bé...
Lững thững bước đi trong cái tiết trời đang lất phất những hạt mưa hè bụi...
Một bàn tay nhỏ bé...
Một bàn tay gầy guộc...
Khẽ quyện vào nhau từng khoảng ấm áp...
Cùng rảo bước đi trong cái không khí ướm chút... buồn bã...
Nhưng có vẻ nơi tim họ chẳng lạnh lẽo chút nào...
...
Thở dài...
Tựa như muốn đẩy cái tâm tư vẩn vơ đi đến một nơi xa nào đó...
Và lặng ngồi một mình bên những hạt mưa đang bận bịu vẽ từng nét nguệch ngoạc trên ô cửa kính...
Từng nét thật dài... và cả những nét ngắn ngủi...
Một chút...
Một chút...
Chẳng mấy chốc đã phủ đầy cả ô cửa kính...
Bỏ lại là chút mờ ảo phía bên kia những khung hình ồn ã...
Hắn khẽ trở mình...
Đâu đó thoảng qua từng chút man mác buồn qua những âm vương trầm bổng...
Những khúc nhạc vô hình...
Đôi mắt chợt nhẹ buông qua từng ô cửa nhòe ướt...
Bên kia là... 
... những hạt mưa,... 
Những lo lắng vu vơ...
Và cả những con đường... 
... nguệch ngoạc...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét