Một thoáng mùa đông...

...

...
Mùa đông!?
Cái vẻ chớm lạnh của mùa đông nơi này...
Một mùa đông không quá trầm lắng...
Không quá ủy mị...
Và không có cả những khoảnh khắc rung lên mỗi khi cơn gió đông bỗng chợt phảng phất...
Nhưng cái chút xanh xao ấy cũng đủ để gợi đến một điều gì đó mông lung tựa ký ức...
Ai đó có thể có chút cảm nhận như muốn bỏ quên đi cái không khí đầy mầu trầm ấy, vì một điều gì đó nặng nề, mang theo từ những cơn gió của những ngày rét mướt. Nhưng cũng có người lại cảm thấy thích thú chỉ bởi một lý do thật ngô nghê, những ngày ấy ngủ nướng thật là thích...
...
Ở đây bây giờ đang là mùa hè. Và mùa đông nơi này thì xa vời lắm...
Nhưng sao lại không thể hoán đổi nhỉ...
Đổi một chút để ai cũng được thấy những gì muốn...
Một người sẽ ở với mùa hè, còn một người sẽ cuộn tròn trong những ngày đông rét mướt...
Rồi mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ...
Và rồi sẽ về đâu...
Về đâu khi...
Ở đó, đâu còn những ngày của một thời cắp sách...
Đâu còn những con người của một thời nhí nhố...
Có chăng còn lại là, những khoảng trống tâm hồn, và những con đường đã phôi phai dần đi cái vẻ đơn phương, giản dị... buông dần, khô rát như những đốm cồn cát ngó chông chênh,..
...
Chút buông lơi bỗng chợt bừng tỉnh khi buổi sáng trước hiên nhà bỗng chợt ẩm ướt...
Cơn mưa đêm qua đến lúc nào chẳng biết...
Vụt qua, vụn vỡ như muốn tìm lại từng khoảng ký ức đã muốn lãng quên ...
Một khoảng ký ức khẽ pha thêm chút hơi nồng nơi cơn mưa vừa tắt...
Bỏ lại một khoảng đông trầm...
Một khoảng đông trầm nơi hè khát...
Ngó...
... mông lung...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét