Chủ Nhật...

...
Về nhà...
...
Chờ đợi...
Chờ đợi...
Cái việc chờ xe bus vẫn là một công việc thật nhàm chán...
Nhưng dù sao...
Xe bus vẫn là thứ tuyệt vời nhất...
Chẳng chút bụi bặm, chẳng chút ồn ào hay cả chút lộn xộn, từ cái nơi chất đầy những âm thanh hỗn tạp...
Và mỗi ngày về nhà như vậy, hắn lại có thêm một tiếng đồng hồ để ngủ gà gật...
Lẽ thông thường thì là vậy, nhưng hôm nay hắn lại không cảm thấy buồn ngủ...
Một chút ưu tư qua phía bên kia ô cửa kính...
Cảnh vật lúc không còn những tiếng động thường nhật trông thật khác...
Uhm...
Có một chút thoang thoảng, một chút xa lạ...
...
Hắn chợt nhớ tới một câu chuyện mà hình như từ trước tết hắn đã copy vào trong máy...
Và rồi lại quên mất...
Một câu chuyện về một thời tuổi thơ...
Về một chút cảm giác môn lung, mờ ảo...
"Ngồi im trong gió nghe đêm rớt. 
Chợt thấy hoa vàng trên cỏ xanh..."
Một đoạn trích ngắn...
Mà khi mới đọc trên page của một người bạn hắn đã giật mình vì không tin được một người mà lúc nào cũng có vẻ nghịch ngợm lại có thể viết được những dòng tâm trạng như vậy...
Một chút bất ngờ...
Nhưng đó lại là một đoạn trích của một tác giả... 
...
Và điều đó hệt như việc bạn đã xây được một cái tháp thật cao, thật vững chắc, nhưng lại bị một cơn gió nhẹ nào đó thổi đi đâu mất vậy...
Một cảm giác có vẻ hơi có chút kỳ cục...
...
Câu chuyện bắt đầu...
Một tiết tấu chậm...
Rồi chợt...
Bật lên giữa những gì bình dị nhất...
Những trò nghịch ngợm đủ kiểu...
Nhẹ nhàng hơn là đoạn tụi nhỏ lúi húi ngồi đếm hoa tay với những lý do thật ngộ nghĩnh...
Uhm...
Ngày xưa hắn cũng vậy...
Chẳng cần xòe từng ngón tay ra để đếm, hắn cũng biết hắn có tám cái lận...
Bên trái chỉ có ba còn bên phải thì đủ cả...
Ơ...
Tự nhiên lại có cảm giác tự hào với tụi nhóc trong chuyện...
Thật kỳ cục...
Hắn nhoẻn miệng cười...
Uhm...
Thật lạ...
...
Người ta thường bảo...
Ở đâu đó trong tâm hồn của mỗi đứa trẻ luôn có những điều thật tuyệt diệu...
Và khi con người ta trưởng thành...
Cái tuyệt diệu ấy sẽ bị che lấp dần vì một điều gì đó qua từng khoảnh khắc...
Nhưng nó sẽ chẳng bao giờ mất đi cả...
Mãi mãi nó sẽ vẫn ở đó...
Mãi là như vậy...
... ở một nơi nào đó...
Không xa xôi...
Nhưng...
... mờ ảo...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét