Tháng ba... Mưa...

...
Chiều xuống...
Dưới những mảng mây nặng nề... 
Hắn đang cố để lang thang trên từng mảng người đông đúc...
Phùuuuuu....
- Để xem ai dài hơn nhé...
Hắn đang cố thở cái hơi thật dài để rồi chơi trò đo đạt với những cơn gió chiều đang phảng phất...
Nhưng điều đó thật chẳng thú vị chút nào...
Tiếng thở bỗng chợt ngắt quãng...
Hắn rảo bước tiếp...
Con đường lúc tan trường vu vơ từng mảng người cười nói ồn ã...
Trong cái gam mầu xám trầm ấy...
Tất cả ùa ra từng tiếng hạnh phúc...
Và từng tiếng hạnh phúc ấy có vẻ bắt đầu từ tiếng chuông tan trường lặng lẽ...
Uhm...
Hạnh phúc thỉnh thoảng vẫn bắt đầu từ những điều tưởng chừng thật nhỏ bé...
Hắn chợt buông chút nặng nề theo những cơn gió vu vơ đâu đó...
Những thứ nhẹ và mỏng manh cũng dần thoảng đi xa tít...
Mặt hắn chợt thả trôi đi từng phút ngờ nghệch...
Một nụ cười...
Và rồi tất cả dần nhường chỗ cho cơn mưa sắp sửa đến...
...
Tháng ba...
Mưa...
Mưa...
... như muốn trôi đi khoảng dòng ký ức...
Một chút buồn man mác...
Và cả chút mệt nhoài...
... Bỗng chợt thoảng qua...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét