Simplicity...















Con đường buổi đêm thật tĩnh lặng,...

Hắn cứ bước, bước đi mãi cùng tiếng bước chân nghe lặng lẽ... và để rồi hắn biết mình sẽ chẳng thể đi hết con đường kia...
Hắn rẽ qua con hẻm, chợt bước vào căn phòng nhỏ...
... chầm chậm...
Ánh điện chợt lóe lên trong phút chốc rồi chợt vụt tắt bỏ lại cái ánh sáng yếu ớt từ đâu đó lóe lên...
Hắn nằm xuống bỏ tay ra sau gáy thở dài một cái và rồi trầm ngâm nhìn lên phía trên... Chẳng hiểu trên đó có gì nữa...!
Đâu đó có tiếng nhạc du dương, và thỉnh thoảng lại lắng xuống những đoạn violin nghe nặng trĩu...

Thoảng qua một ngày thật dài và mệt mỏi,...
Hắn lặng nghe, lặng nghe... và dường như mọi thứ đều đều hòa làm một...
Hắn chợt cảm thấy ấm áp...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét