Đằng sau đôi mắt sâu...



Con người luôn có cái gì đó riêng tư nhưng nhiều phiền muộn...
Cái vẻ bề ngoài và phía bên trong dường như rất xa cách nhau...

--------------------------------------

Thầy cười nhưng trong ánh mắt ấy... ở đó dường như buồn lắm...
Chúng tôi luôn cười trước những lời nói vui hay lẫn vào từng tiết học...
Nhưng có biết đâu phía sau bộ mặt vui vẻ ấy là cả một tâm hồn đang cảm thấy mệt mỏi và trống trải...
Thầy kể về chuyện về thầy, nghe chợt thấy ứa nghẹn nơi cổ họng...
Một câu chuyện buồn, trước những đứa trẻ vô tâm...

Ta vẫn cười dù lòng còn nặng trĩu...
Mọi thứ trên đời, liệu đáng để ta vui...
Ta hãy khóc để đôi chân nhẹ nhõm...
Đừng gượng cười ứa nước mắt tâm ta...

Ta vẫn khóc, nơi tâm hồn bé nhỏ...
Tiếng khóc thầm, nhỏ bé trong đêm đông...
Rồi ta cười để quanh ta hạnh phúc...
Đời ta buồn, cứ để nó vậy thôi...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét