Ấm Áp...



Buổi sáng,...
Khi mọi vật dường như đã bừng tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài...
Thì ở nơi đó...
Ở nơi đó hắn hẵng vẫn còn thấy giấc mơ lung linh lắm...
 6:17 AM tiếng chuông đâu đó kêu lên không ngớt, cái tiếng chuông mà hắn vẫn thường rất thích...
Tiếng nhạc nhóc Maruko ! Nhí nhố và cả trẻ con nữa...!
Giấc mơ cũng vụt tắt, bỏ lại lại hắn ngồi thẫn thờ chẳng biết là vì sao...
Hihi... 
Trông hắn ngố thật,...
Nhảy xuống giường với đôi mắt dường như chỉ đủ hở để thấy hướng đi,...
Và một ngày mới lại bắt đầu rồi đấy ! Nhóc ạ... Hắn tự nói với mình...
Cánh cửa mở ra, hắn hít một hơi thật sâu... Dường như mọi thứ đều thật tuyệt hảo, trong lành và thoải mái...
Lâu lâu hắn mới thấy cuộc sống lại tuyệt như vậy ! Hắn là thế đấy, thỉnh thoảng vẫn hay vô tâm vô cảm... Bình thường mọi thứ vẫn đẹp lắm cơ mà, tại hắn không biết đó thôi...
Có ánh nắng buổi sớm mai vụt qua ánh mắt hắn, tia nắng nhẹ khẽ hất chiếc lá bay ra khỏi chút bóng tối nhẹ của buổi bình mình...
Và mặt trời thật rực rỡ...
Tất cả hòa quyện trong một buổi sáng thật tuyệt vời và trong lành...
Làm gì đây nhỉ ? Hắn tự hỏi...
Hihi... Có lẽ là những gì mình thích chăng. Lượn lờ nơi siêu thị, ngồi đọc truyện cả ngày hay bớt khô cứng hơn là rủ một ai đó đi chơi cùng nhỉ ?
Uhm...
Có lẽ là thôi vậy ! Chẳng có ai để đi cả...
Một kế hoạch mới mẻ hơn chăng...!?
Có lẽ là nên như vậy. Uhm... Cũng lâu rồi mình không vẽ, hay là vẽ một bức nhỉ ?...
Hắn khẽ ngả đầu xuống giường chỉ để suy tư điều gì đó hẳn là rất ngớ ngẩn,...
Ooh tiếng nhạc hôm nay trông dịu dàng lạ...
Nghe bồng bềnh quá...
Bồng bềnh quá...
...
Eh, cho một ít nước đi...
Hắn lại ngủ mất tiêu rồi !! :(

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét