Hà nội...


Hà nội những đêm mưa buồn và nhớ...
Có lẽ đã lâu lắm rồi hắn không còn được nghe cái âm thanh rả rích vào ban đêm, nằm xuống và cảm thấy cơ thể dường như cảm thấy như đang dần chìm sâu xuống...
Thoải mái và dễ chịu, những cơn mưa chuyển mùa Hà Nội rả rích suốt đêm ngày. Chí khiến cho lòng người thêm trách móc, ôi cơn mưa mùa hạ...
Oh...Trên con đường vắng, có ai đó đang cố chạy qua phía bên kia con đường nhỏ...
Và dường như mưa buồn quá... chẳng thể nghĩ đến ai...
Mưa cứ mãi khóc thôi...
Ôi cơn mưa hà nội !


Ở đầu bên kia đất nước !
Nắng nóng và cây quạt...
Buổi tối nằm trên giường, lăn đi lăn lại...
Cứ hệt như cái gối ôm, lăn qua lăn lại... Hắn cũng như vậy, cũng lăn như chiếc gối...
Tiếng chiếc quạt máy zồ zồ suốt canh dài, Ôi cái nóng, chỉ khiến lòng người thêm khát đá...
Hắn bật dậy, ngồi nhâm nhi cốc sữa đá.
Thật tuyệt,...
Ngả lưng một chút nào...
Uhm...Chẳng biết đầu bên kia đất nước,...
Mưa,... có còn buồn nữa không...!?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét