Mưa trắng...

...
Chiều buông...
Mưa...
Mưa gõ phía trước hiên nhà từng giọt ồn ã...
...
Chuyện gì vậy nhỉ...
Hắn đưa cái ánh mắt lạ về phía ô cửa sổ, khung cửa chỉ còn lại một mầu trắng...
Mầu trắng của mưa...
Mầu của cơn mưa chiều khắc khoải...
Buông xuống tựa dòng thác nặng trĩu...
Rớt xuống thật mạnh, rồi vỡ òa thành từng mảnh nhỏ...
... nổi lên thành từng khối bóng nước mong manh, thả trôi theo dòng nước...
Chông chênh, trống trải...

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

turin..
u are so special...

Đăng nhận xét