Hoa cúc dại...

...
Flowers...
Cánh hoa khẽ vươn mình đóng ánh nắng nơi hoàng hôn gần tắt...
Cái ánh sáng mầu cam vàng nhẹ buồn bã cũng đủ làm những tâm hồn nhỏ bé kia bỏng rát...
Nhưng vì là hoa... nên cần những hạt nắng...
Chiều muộn dần...
Những đám mây xám chiều bắt đầu lang thang trên cái bầu trời mầu tím...
Hạt nắng yếu ớt, phai dần...
Mưa...
Mưa về trên từng chiếc lá...
Từng giọt mùi mặn chát...
Mùi chờ đợi...
Cánh hoa thổn thức...
Rung rinh đôi cánh nhỏ mầu  trắng...
Đâu đó chợt có tiếng ho mệt nhoài...
Vu vơ, nhỏ bé giữa những khối âm thanh vuông vức, hối hả của cuộc sống...
Ngọn gió chiều chợt thở dài phiêu lãng... khẽ vuốt nhẹ lên những cánh hoa mỏng manh, yếu ớt...
Cho chút hư vô lẫn trên từng ngọn cỏ may...
Thả trôi theo cơn gió chiều về miền xa thẳm...
Phiêu du, man mác...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét