Ngày lười biếng...

...
Ngày chủ nhật,
Tự cho phép mình được lười biếng, nằm dài lăn hết bên này sang bên kia chỉ để đọc truyện tranh và truyện chữ. Bỏ sau lưng bao nhiêu thứ đang chất đống cao dần sau lưng.
- Wey, ông làm xong layout chưa.
- Nè, làm xong cái Customer Network Information, thứ 6 nộp cho tôi nhé.
- Ê, tui sắp đi rồi, ông làm dùm cái thiệp giáng sinh dùm tui với. 
...
Ngay cả thâm tâm cũng đang nhắc nhở,
- Hey, dậy, dậy luyện công kìa, còn bao nhiêu thứ phải học nữa.
...
- Hì, kệ đi.
Hắn cười khì, lăn một vòng rồi với lấy cái điều khiển, đẩy thêm chút volume, tựa vào con bọt biển nằm dài lười biếng.
- Chà, cũng lâu rồi mới coi lại Maruko-chan, đúng là cái tuổi trẻ con, quậy và nghĩ ra đủ trò để có thể được bố mẹ đồng ý.
- Lộp bộp, lộp bộp...
Có vẻ như mưa lại đến nữa thì phải, ngày xưa ở phòng cũ mỗi lần mưa xuống sẽ rất ồn, kiểu gì cũng phải đẩy volume lên thêm nhiều nấc. Ở đây thì khác hẳn, khá yên tĩnh, đâu đó thỉnh thoảng lạc vài âm thanh rì rào bên kia khung cửa kính.
Tiếng nhạc hòa vào tiếng mưa,
Chợt thiếp đi, chìm vào giấc mơ lạ...
Tỉnh dậy, hắn khẽ cười, vỗ vỗ mấy cái vào hông.
- Chà, ba tiếng lận. Thôi nào, uống cái gì đó rồi tiếp tục nào.
...
Mưa vẫn rơi,
Những tiếng cười đùa,
Một ly nước chanh, một ánh mắt nhìn về phía xa...
Những vũng nước đọng lại trên nền đất...
Mưa giọt xuống,
Kêu tí tách...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét