Lời hứa...

...
- Tì ti ti ti ti ti tì tí tí... <Dạ khúc - Jay Chou>
Đoạn nhạc chuông đã theo tôi được gần 9 năm. Nhiều lúc thấy mình thật quá lười biếng để thay đổi. ^ ^~
- Ai gọi vậy nhỉ? Ồ, đầu đất.
- Thủy hả, sao thế, về đến nơi rồi à?
- Đại ca, lịch trình thay đổi rồi, tối này em đến nơi, mai đi sớm nữa.
- Hả, sao đổi hoài vậy, mới vừa về nhà xong, mày lại kéo đại ca đi nữa àh.
- Koko, mà có Megastar nào gần Bình Thạnh không đại ca?
- Uhm, có Thảo Điền Pearl. Sao lại hỏi vậy, không ở quận 5 nữa àh.
- Dạ, chuyển đoàn sang khách sạn công đoàn Thanh Đa.
- Mấy giờ đến nơi đó?
...
Chài, cái con bé này thiệt tình, hôm trước thứ hai và thứ ba chạy đua với nó cũng đuối luôn. Tụi trẻ giờ nhiệt huyết ghê thiệt. Ngày đầu gặp, vẫn cái dáng mảnh khảnh, tóc ngắn và đôi mắt quậy chẳng thay đổi.
- Êh, trước kia tao thấy mày thấp hơn đại ca nhiều, sao giờ kém có hơn nửa gang tay vậy.
- Hey, em 1.63 hay 64 gì đó nha.
- Haha...
Hai anh em gầy còm, một đứa da trắng, một đứa ngăm đen, chạy qua cầu, gió thổi cái chắc bay mất cả hai quá.
- Trời ơi, cái đường này sao nhiều đồ đẹp quá vậy.
- Nguyễn Trãi mà, một trong số các con đường mua sắm trang phục ở Sài Gòn đấy.
- Thích quá đại ca ơi.
- Koko, thế để đại ca ghé vào, mày hốt hết mang về nhà chơi hén.
- Haha, thế thì em không dám đâu.
- Trời, nữ đại gia mà sợ gì. Há há...
- Xí...
...
Gửi xe, hai anh em tản bộ trên con đường dài. Con bé vẫn vậy, ánh mắt có vẻ chững trạc hơn xưa. Nó là đứa nhìn bề ngoài trông quậy quậy, nhưng lại rất nội tâm và đảm đang. Chỉ là có chút sở thích đi phượt hơi nhiều một chút.
- Đại ca coi, bị nám má mất rồi nè.
- Cho chừa đi, ai bảo đi phượt cho lắm vào mà không chịu bôi kem. Mà thấy uống thuốc gì đó nó cũng đỡ mà.
- Uh, nhưng không khỏi hết hẳn được.
- Chả sao đâu, vẫn là đệ tử cụté nhất của đại ca mà.
- Hì,
...
Cả hai anh em, gần ba năm chưa gặp nên có cả núi chuyện để bàn tán, chuyện tình cảm, chuyện phân vân cưới sớm hay muộn, chuyện phiền muộn, chuyện đi làm, chuyện... nói chung là bà tám...
...
- Hey, bà tám mấy tiếng đồng hồ rồi cơ á. Trễ rồi, sắp đến 11h đêm rồi, về nước mầy.
- Haha, đại ca cứ như gái ngoan í, đến giờ là phải về kẻo mẹ mắng.
- Chuyện, đại ca mày trông vậy chứ ngoan hiền lắm. Haha...
- Có nữa hả, ngày xưa quậy lanh tanh bành.
- Kaka, thì là ngày xưa rồi mà, giờ già phải khác chứ...
- Có nữa hả?
- Thôi mệt quá, không đấu khẩu với mày nữa. Về nước...
- Haha...
...
- Cha chả, để mai coi đưa mày đi đâu được nào. Coi phim hén.
- Yeah, lâu rồi em chưa được coi phim. Dạo này công việc bận tối mắt, hôm nào cũng về muộn, nên nhiều lúc tính tình em điên điên sao á. Lúc nãy mới cãi nhau với bà trong đoàn du lịch xong.
- Chài, mày mà cũng dám cãi nhau kia á. Ờ, lâu lâu xả láng xíu. Đi coi phim rồi đi nghe nhạc hén.
- Yeah, đại ca là nhất.
- Mịa, hông phải nịnh nhá...
- Haha...
...
Plan thì là vậy, ngày tiếp theo tour thay đổi, nó về trễ nên đại ca của nó cũng được bữa nằm xả láng ngủ ngày ở nhà.
- Hẹn đại ca chủ nhật nha. Hôm đó em quay về Sài Gòn rồi ở một buổi sau đó mới về. Nhất quyết không bỏ kèo này đâu.
- Ừ, haha...
Lại plan như thế, cuối cùng thứ sáu nó bảo tour lại thay đổi, tối thứ sáu nó quay lại Sài Gòn rồi sáng thứ bảy quay lại miền bắc.
...
- Ờ, vậy 8:00 PM đến nơi hả. Avengers nhá, không chơi Fast & Furious 7 đâu nha.
- Okie, đại ca.
...
15 phút sau.
- Hey, đầu đất. Có issue, không đi được rồi.
- Ủa chuyện gì vậy đại ca?
- !#U(@$%#@($@
...
- Mà mai mày đi lúc mấy giờ?
- Mai em đi từ sớm kìa.
- Haizz, đại ca xin lỗi. Hẹn lần sau sẽ đi bá cháy luôn nha.
- Hì, em biết rồi á.
- Uhm, đi về vui vẻ hen.
...
Nhảy lên xe lao đi trong cái không khí có phần dịu bớt của buổi đêm.
- Con bé chắc buồn lắm. Chẳng biết đến bao giờ mới gặp lại và thực hiện lời hứa èo uột này nữa.
- Ủa mà cả tuần này mình chạy rong ruổi mà vẫn thấy bình thường nhỉ? Có vẻ như đổi từ việc ăn bụi sang tự nấu ăn khiến sức khỏe lên rõ rệt thì phải.
- Chà, có vẻ từ trước đến giờ mình vẫn hành hạ bản thân bởi những thứ thức ăn như bánh ngọt, đồ ăn bụi ngoài đường, đồ ăn vặt. Thay đổi này thiệt hữu hiệu, mặc dù hơi mất thời gian một chút.
- Này, mày cũng phải cố ăn và giữ sức khỏe nhé, đại đệ tử của đại ca.
- Hì, mà nhắc đến đám đệ tử, sao là con gái mà đứa nào cũng quậy thế nhỉ. Koko, chả biết tính cách mình sao mà toàn đụng đám phá phách này không nữa.
...
Sài gòn về khuya,
Những con phố đã ngớt ánh đèn,
Chỉ còn những cơn gió đẩy đưa,
Thoảng qua,
... lặng lẽ...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét