Buổi sáng màu vàng...

...
- Wow, đi ra ngoài vào buổi sáng, không khí thật tuyệt.
- Lạch bạch, lạch bạch...
...
- Koko, bà áo cam kia mình vượt qua cái một.
- Lạch bạch bạch, lạch bạch bạch...
...
- Đó, biết ngay mà, hô hô...
...
Chạy được một quãng dài, bắt đầu giảm tốc độ lại và rồi đi bộ tận hưởng cái không khí của một ngày mới.
- Chà, lại đến mùa hoa bọ cạp vàng nở rồi, rực cả một góc đường. Cỡ khoảng gần một tiếng nữa, khi ánh nắng chiếu qua, chắc sẽ đẹp lắm.
Hắn thẩn thơ trước những cơn gió nhẹ nhàng của buổi sáng.
- Uh, gió ban đêm thì không dịu dàng như vậy, có lẽ sau một ngày dài mệt mỏi, trông chúng sẽ nặng nề hơn.
- Bịch bịch bịch...
- Óe, lại bà áo cam nữa.
Cái chút cảm xúc bựa bị cắt ngang.
- Ải ải, chờ chút coi, làm gì chạy miết thế...
- Lạch bạch, lạch bạch...
...

Sài Gòn buổi sáng,
Có bước chân chạy bền bỉ,
Có bước chân chạy lười biếng...
Chút sương sớm còn đọng trên tán lá,
Ngó ngây thơ, tinh khiết...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét