Hắt xì...


...
- Oh, chú chạy bộ về rồi cơ à.
- Uh, thỉnh thoảng vận động một chút cũng tốt.
- Hi, mẹ con cũng hay tập chạy buổi sáng lắm.
- Vậy à, đây có mỗi mình chú, giờ này mấy đứa tụi nó ngủ không à, làm mệt mà.
- Dạ, hi...
...
Buổi sáng đến trễ hơn một chút, những sải bước chạy dài, tăng tốc rồi lại nghỉ.
- Hộc hộc...
...
- Chà, đau họng rồi. Nuốt một chút xíu cũng thấy như có vật gì vướng víu trong cổ họng.
Hì, cũng lâu mới vướng phải mấy bệnh vặt vặt này, có lẽ cường độ làm việc dày đặc gần đây đã làm giảm thời gian vận động đi nhiều thì phải. Thêm nữa, giữa đêm, cái quạt hay bị ai đó tăng số và chĩa vào mũi nên cổ họng bị khô. Cũng phòng hờ vài thứ sẵn để che chắn, nhưng lúc ngủ quậy quá nên khi tỉnh dậy lúc nào cũng thấy mỗi thứ đi mỗi ngả...
- Hì, là mùa hạ nồng nàn.
...
Một ngày làm việc dần qua đi với rất nhiều trải nghiệm mới.
Chiều xuống lặng lẽ, một ly trà nóng. Bên kia cửa sổ, những đám mây đen đang nô đùa, xô đẩy nhau trên nền trời xanh màu nhạt, phía dưới là từng dòng người tan ca, hồ hởi, vội vàng ùa về... có lẽ là về mái ấm...
Bước ra khỏi cửa, cũng là lúc những giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi xuống.
- Chà, nãy giờ là đang chờ ta ở bên ngoài đó hả?
- Cũng lâu rồi mình không gặp nhau. Hắn khẽ mỉm cười.
- Hey, trời hè đầu mùa nóng mà mưa là dễ bệnh lắm nhé. Nhớ nha...
- Hì...
Bị bệnh ư? Hi, đang vui mà, sao lại phải suy nghĩ thiệt hơn vậy chứ. Chẳng phải lúc vác trên vai một bao tải nghĩ suy về những rủi ro, những kế hoạch viển vông về tương lai, những câu nói NÊN hay KHÔNG NÊN từ những người đi trước đổ lên đầu chẳng phải mệt mỏi lắm sao. Cuộc sống này mọi thứ đâu đứng yên để ta có thể vạch định, lâu lâu KHÌN xíu cho vui vậy...

Thầy vẫn bảo, đó là MENTAL LOCK, thứ mà ai cũng có. Lặp đi lặp lại những thói quen nhàm chán mà không hề biết, những quan niệm, những điều đã được học khiến suy nghĩ gò bó, mọi thứ ràng buộc ấy tự nhiên được bao bọc bởi ý nghĩ "Sẽ ổn thôi, vì trước đây cũng vậy". Và nó cũng phủ lên cuộc sống này một gam màu mờ nhạt.
...
- Wey, tháng 10 đi đà lạt dạy tao chụp hình nhá.
- Hả, đi 1-2 ngày thì được, tại lịch học của tao dày lắm.
- Èo chán thế. Uhm, cũng được.
- Hi, thông cảm. Đi làm nghỉ được, chứ đi học hông bỏ được mày ơi. Tao, THANH NIÊN CỨNG mà.
- Haha...
...
Chợt nhớ đến plan cũ hồi cuối năm, sau khi học xong điểm đầu tiên đi vào đầu năm 2016 sẽ là đảo Bali. Hẳn sẽ rất ngạc nhiên, tuyệt vời, và tha hồ chụp choẹt...
...
- Hì... 
Hắn khẽ mỉm cười,
...
Mùa hạ ngó chông chênh,
... những ánh đèn vàng hoài cổ...
...
Gió vẫn rung rinh, khúc khích đùa vui trên những tán lá phượng bên trên mái đầu, dường như mùa hạ đang hát...
- Chà, tuần này vẫn còn 5 ngày đi học nữa cơ đấy.
 
Từng dòng người lướt qua...
Hắn vừa lái xe vừa hát vu vơ vài câu nghe chẳng hiểu,
Những ngày cuối tháng năm.
Người và mưa,
Đều bận bịu...
...
Như trong bao tia nắng, nụ cười lung linh.
Xoay xoay chiếc lá chiều cuốn rơi cuốn rơi.

... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét