Phía trước là bầu trời...

...
- Hey, sao lúc nãy tao gọi điện không nhấc máy mày. Cũng không thèm gọi điện lại nữa.
- Hả, đâu biết đâu, dạo này tao đâu có bao giờ đụng đến điện thoại đâu.
- Đang ở đâu thế?
- Mới về nhà xong á, có chuyện gì à?
- Qua nhà mày nha, có chuyện tám xíu.
- Ừ,
...
Cái thằng cà tưng, tự nhiên nghỉ làm một thời gian, quyết chí tự làm riêng và rồi giờ hết vốn lại quay lại đi làm tiếp. Vẫn trong cái giấc mơ ấp ủ của nó rằng sẽ làm được một thứ để đời, dù nghe qua mọi thứ chỉ dừng ở mức ý tưởng.
- Hey, mày làm tạm cho tao cái Mockup đi.
- Xì, cái đó làm được thôi, đợi qua đợt thi cái đã. Mà chủ yếu là mày chứ mấy cái này tao cover được.
- Mà khi nào mày học xong nhỉ?
- Chi vậy? Để xem nào, tao bắt đầu học từ tháng 2 hay tháng 3 gì đó thì phải, theo lịch là tháng 3 năm sau là xong, chuẩn bị làm một bộ portfolio lớn trong 3 tháng sau đó.
- Haizz, lâu vãi. Lẹ lẹ học xong còn làm cho tao mày.
- Haha, có thể lâu hơn nữa á, dạo này có nhiều kế hoạch improvement nữa, không đơn giản vậy đâu. Nhưng cái mày nói thì hiện tại làm được, trên mức bình thường rồi.
- Ừ, nhớ làm á.

...
Hai thằng ngồi ngả người im lặng một lúc,
Gió đêm thổi vi vu, có chút se lạnh...
Chẳng rõ thằng bạn tính toan điều gì, hắn thì đang nghĩ về những gì đang đợi mình phía trước. Hiện tại tuy hãy quá sớm, nhưng đã có vài con đường khá rõ phía trước để lựa chọn. Nói là vậy, nhưng bây giờ không phải là thời điểm để cắm đầu về phía trước, mà phải xây dựng cái nền thật vững để có thể vươn được xa hơn.
...
Gió vẫn thổi, cuộc sống vui vẻ, có chút bựa hằng ngày của hắn chợt trầm xuống, rồi đẩy đưa theo cơn gió đêm đi đâu mất. Hắn hút chút bơ còn lại trong ly sột soạt, xong vỗ vai cậu mập.
- Hoho, cần quái gì phải tính nhiều thế chứ, cứ làm cho đã đời đi...
- Haha, tuần tới về nhà một tuần, rồi tuần kế tiếp đi làm. Làm lập trình embeded cho ô tô có vẻ cũng thú vị lắm.
- Koko, vui là đủ rồi. Mà về nhớ mang cho vài ký mực một nắng nhá.
- Óe, làm gì nhiều thế, hết xiền òi...
- Haha...
...
Quán dần thưa người,
Những cơn gió và tiếng cười của hai cậu nhóc to đầu...
Mùa mưa trên cuộc đời,
Dường như đã bắt đầu nặng hạt,
Cái thuở ngây thơ kéo dài hơi lâu, và một anh chọn sai đường để giờ hì hục chạy việt dã.
- Haizz, trễ rồi, về thôi mày...
- Ừ, nhớ đó nhé.
- Biết rồi mà, tao có bao giờ thất  hứa đâu, có cái sai ngày thôi.
- Haha...
...
Hơi mưa đêm lạnh, chỉ cần một chút Piano cũng khiến cho tâm hồn nhỏ bé chìm sâu vào giấc ngủ vì thấm mệt...


Đứa trẻ lười biếng, cuộn tròn trong chiếc chăn ấm, rồi lặng lẽ thiếp đi...
...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét