Cảm ơn...

...
- Hoho, hoàn thành xong cái task khó ưa rồi.
Cuối cùng thì hắn cũng hoàn thành xong cái task mà trước giờ những người đi trước đều không thành công. Dù chẳng phải là thứ hắn đang quan tâm bây giờ, nhưng ngó cái bản mặt kia khá hớn hở.
Người ta bảo luyện công thứ này, thì đôi lúc thứ khác cũng sẽ improve được một chút. Quả đúng thật, hai thứ chẳng liên quan nhưng vấn đề được giải quyết khá logic. Hệt như chơi thể thao vậy, vấn đề nhiều lúc là ở lối suy luận, chứ không phải là kỹ thuật.
Hình như tình huống này cũng giải thích một phần nào đó cho câu hỏi ngày xưa rằng: "Tại sao thằng Doãn, nó bà tám với bàn chuyện học thấy nó còn thông minh hơn cả mình, khi hiểu rất nhanh vấn đề, nhưng đến lúc học thi thật thì nó lúc nào cũng lẹt đẹt điểm thấp."
- Hô hô, nghe thật phức tạp, kệ đê.
Buổi trưa, giờ nghỉ, vẫn như bình thường hắn sẽ lại chạy lon ton về nhà, trên đường tiện sẽ ghé New Chợ, sẽ dựng xe ở góc bên trái, cái góc anh bảo vệ luôn bảo đỗ xe để tiện quan sát, vì quen quá nên khỏi phải ghi vé xe. Về nhà, bật nhạc, nấu cơm, nằm dài làm mấy việc trời ơi và rồi hò hẹn với cơn mưa quen lúc 2h chiều.
...
- Hey, Anh Lê đâu, đóng tiền tháng sân cầu lông mày. 150k thôi mà khất lần hoài.
- Ơ, ở đâu ra, tuần trước mới kêu đóng có 100k mà.
- Mệt mày quá, hôm nay tăng giá 50k rồi, đại gia nuôi cá cảnh nên giá phải khác chớ, hớ hớ...
- Trời, sinh nhật order nước mọi người còn lại có 100k thôi. Mà tuần trước em đánh có gần 1 tiếng, giờ tính tiếng đi, haha...
- Xề, mơ đi cưng. Thôi đưa đây, đại gia cá Rồng mà toàn cho cá ăn kẹo kéo.
...
Lúc nào cũng vậy, mỗi lần vào công ty là hắn phải qua xả cho thằng đệ một tràng dài, rồi mới về chỗ làm việc. Cuộc sống vẫn vậy, vẫn những ngày cứ đi đi lại lại, học và enjoy cuộc sống theo kiểu hớt hải. Nhưng bây giờ mọi thứ có vẻ chẳng nhàm chán chút nào.

LỚP HỌC GRAPHIC
Ngày cuối cùng được học với cô, thật vui khi việc training không làm ngắt quãng việc học. Tự thấy mình thật may mắn khi được tiếp xúc với một người như vậy, khác xa với một người giáo viên bình thường. Lớp chỉ cỡ gần hai mươi mạng, nhưng thật tốt khi có thể ước lượng mình nằm trong top 2 người nổi trội nhất. Người kia thì mạnh về sử dụng hình ảnh hài hòa còn hắn thì mạnh về Chi tiết và White space. Ngày cuối cùng, session nhận xét các layout chuyên nghiệp, hắn chợt nhận thấy mình nhỏ bé khi lỡ buột miệng giơ tay chỉ ra một lỗi của tạp chí Men's Health sau khi cô đang giới thiệu về độ phức tạp và kỳ công của designer tạp chí này.
- Bạn đúng là Master về khoảng cách, là lần thứ hai tôi là người chuyên kiểm tra lỗi trên tạp chí mà vẫn bỏ sót.
...
Khi nghe lời khen này từ một người khó tính, cái cảm giác nhận được không phải là Vui vì được khen, vui vì bản thân còn phát hiện ra rất nhiều lần mà Art Director mười năm của Harper's Bazaar còn bỏ sót, mà là cảm giác áp lực. Áp lực không phải vì thứ nghe được, vì hắn hiểu độ phức tạp của tạp chí này, trong đầu chợt xuất hiện vô vàn những suy nghĩ:
- Liệu mình có làm được không? Có thể tốt như khi mình nhận xét về một thứ gì đó không?
...
Hắn chợt cảm nhận được cái gì đó đè nặng lên mình, khi chuyện làm một tạp chí thời trang hay một sản phẩm Graphic design, cái khó không phải là việc làm một thứ Dễ Nhìn, Thu Hút, mà là sự sáng tạo sao cho cùng một chủ đề, phải tạo ra được nhiều phương án khác nhau để mỗi lần thiết kế phải tránh sự nhàm chán cho người đọc.
- Qua những sản phẩm của các bạn, tôi thấy ở đây có một số bạn rất có triển vọng, và khả năng của các bạn hiện giờ tuy mới bắt đầu nhưng mạnh hơn rất nhiều so với các khóa trước. Nhưng nếu muốn phát triển hơn, các  bạn nên tìm hiểu nhiều hơn về phong cách nghệ thuật, có như vậy khi sáng tạo mới bớt đi rào cản...
...
Hắn thở dài, tay nắm chặt, khẽ gõ nhẹ lên đùi.
- Hmph, cố lên nào, mày làm được mà.
...
Ngày cuối cùng, tan lớp, muốn đến chỗ cô chào cô lần cuối nhưng đám đông đến copy source layout đông quá, hắn lùi lại, rồi lặng lẽ rời đi:
- Cô à, cô là người thứ hai trong đời đấy, cảm ơn cô nhiều lắm.
- Cảm ơn nhiều lắm...
...
Hắn khoác áo mưa, nhảy lên xe phóng đi.
Ngày cuối, cơn mưa tí tách của mùa hạ, và bóng xe mảnh, chậm chạp với những câu hát vu vơ in trên nền đường quen thuộc...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét