Chút vẩn vơ...

 ...

 









Những đường thẳng...
Và những đường cong...
Chẳng còn cái cảm giác muốn làm một điều gì đó, cũng chẳng muốn nghỉ ngơi dù rằng cái cảm giác mệt mỏi bỗng chợt thấy gần gũi.
Đêm đến mang cái se lạnh len qua từng phút hoài niệm, chút trách móc chợt đượm buồn trên đôi vai đang thở dài mệt mỏi. Hiếm khi lại có một ngày mang một sắc mầu trầm đến như vậy, chẳng muốn nói những lời thường nhật, chỉ đơn giản là muốn lặng yên để cảm nhận một vài lời nói bâng quơ nhưng lại là những lời nói bâng quơ ngắt quãng.
Chợt muốn có một chút ích kỷ...
Một chút ích kỷ để từ chối...
Chút ích kỷ để vô tâm...
Chút ích kỷ để lười biếng...
...
 Nhưng rồi...
... ngó vài dòng...
Lại thấy mình bé bỏng...

Thursday, January 5th, 2012...
Cái vẻ giá lạnh, bỗng chợt ấm áp...
...












1 nhận xét:

Nặc danh nói...

mik thấy cái nào cũng có ý nghĩa.nhưng buồn quá.bản nhạc thường nghe này tên gì vậy bạn?

Đăng nhận xét