Tạm biệt nhé...

...
Vẫn cái hình ảnh ngày đầu còn lấp ló trước cổng trường vậy mà giờ đã gần như không còn có lý do để gặp thầy cô và bạn bè nữa.
Cái thuở ban đầu, cái thuở ngủ gà gật cùng Daien, lang thang cùng đám Xuli, chí chóe với đám thằng Vinh, thằng Thái, tối ngày chọc thằng Xeko, đôi lúc lại là cái dáng to tròn như quả bóng của Nam mập và Sơn tubby...
Vậy mà giờ chỉ còn là một góc mảnh trăng nơi góc trời...
Đẩy đưa cùng cơn gió, cho thêm chút mờ ảo...
Mùa đông thở dài trên mái đầu, mùa hạ vuốt nhẹ chút mồ hôi trên gò má và rồi cái phút liên hoan hò hét giờ chỉ còn văng vẳng đâu đó bên tai...
Tạm biệt nhé, thời sinh viên trầm lắng...
Tạm biệt nhé, những người bạn luôn cùng sát cánh...
Lẳng lặng ta bước đi chẳng biết bao giờ gặp lại...
Chợt nghĩ về cái thời cấp ba kia...
Tất cả mọi thứ đều mang trong mình một cái vẻ gì đó...
Mỏng manh, yếu ớt...
Ừ thì...
...
Mình tạm biệt...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét