Sad Angel...

...
Cuộc sống đến thật nhẹ nhàng, nhẹ nhàng hệt như khi anh chầm chậm nếm cái hương ly cafe' mầu nâu đậm...
Một cô bé chờ đợi, một cô bé ngây thơ lạc giữa con phố đông người đầy bụi bặm. Chờ đợi một cánh tay rồi sẽ ôm chầm, và rồi... ấm áp...
Họ say sưa với cái thế giới riêng, bỏ quên đi chiếc nơ vô tình nơi ánh mắt lặng nhìn phiền muộn...
...
Cuộc sống cứ thế trôi đi, có hạnh phúc, có muộn phiền...
Hệt như những nốt nhạc mầu trầm bổng...
Mông lung...
Dịu nhẹ...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét