Ngày Nghỉ...


...
Ngủ dậy muộn...
Ánh mắt mơ màng chẳng muốn mở toang cái ánh cửa sổ tâm hồn sau những giấc mơ dài phủ khắp...
Oh, có chút gì đó lấp ló, phía bên kia cánh cửa...
...
Là ánh nắng...
Cái ánh nắng bình minh của một ngày nghỉ...
Một ngày nghỉ, được ngủ nướng theo đúng nghĩa của nó...
Một ngày không nghe âm thanh từ chiếc đồng hồ mầu hồng nhạt, đập liên hồi vào mỗi buổi sáng...
Uhm...
Về nhà nào...
...
Xe bus...
Chờ đợi trong cái nắng gắt dần của một ngày mới...
Để rồi khi xe đến, chạy hớt hải như một đứa trẻ...
Vô tư, vô sắc...
Chiếc xe vỗ cánh bay đi, tới một nơi nào đó chẳng biết...
Uhm, ta có một hơn một giờ đồng hồ để làm một điều gì đó...
Một chút nhạc...
Một chút nhạc kiểu barcarolle hay một thứ đại loại như thế...
Có lẽ là phù hợp...
Hắn thì nghĩ vậy...
Nhưng chỉ một chút...
Hắn đã thiếp đi lúc nào không biết...
Chiếc xe lắc lư...
Hắn cũng gật gù...
...
Haizz...
Cuối cùng cũng về tới nhà...
Con nhóc cháu chạy lon ton ra ôm lấy chân mình...
Chà... 
Trông có vẻ thắm thiết nhỉ...
- Chút nữa cậu mua kem cho con nhé...
Oh, thì ra là vậy...
Hắn khẽ nhếc mép cười, cái điệu cười mà hắn chẳng biết là hắn học được của ai nữa...
Hihi...
Đúng là nhóc con...
Uhm, thì mua...
Nhưng nhớ là phải học bài cho tốt đấy nhé...
- Cậu khỏi bệnh chưa?
- Hả!?
- Chưa!
Oh! Tụi nhỏ lớn thật rồi...
Hôm nào cũng thấy tụi nó cãi nhau vì những chuyện không đâu...
Vầy mà giờ khác quá...
Hắn chợt thở dài...
Tiếng thở dài dài như muốn lấp đi cái khoảng ký ức thời thơ ấu...
Cái khoảng thời gian đã bị một điều gì đó phủ lên mờ nhạt...
Chẳng thể nhớ rõ được điều gì...
Hình như ngày xưa hắn là một đứa trẻ nhút nhát...
Chỉ có sách, truyện tranh, và cái TV làm bầu bạn...
Cái khoảng thời gian, chẳng có gì được gọi là to tát...
Nhớ nhất có mỗi một lần là cái đồng hồ mang từ Liên Xô cũ mèm của ba, bị mình lấy ra nghịch...
Tháo ra tháo lại, mà lắp vào chẳng xong...
Vậy mà chẳng bị mắng chút nào cả...
Chắc tại mình phá mấy đồ đạc nhiều quá, lúc nào mua đồ chơi về là không quá 2 ngày thì mỗi phần đi một nơi...
Cái kỷ lục đó lặp đi lặp lại nhiều quá, nên ba mẹ chẳng buồn mắng nữa...
Uhm...
Hồi đó hắn nhút nhát, và thêm một chút hiếu kỳ...
...
Hix...
Mới nằm nghỉ một chút đã phải làm nội trợ hôm nay rồi...
Uhm...
Lâu lắm rồi về nhà toàn về muộn, nên không phải nấu...
Chờ hoài bà chị hông chịu về...
Hôm nay trổ tài nấu xem sao...
Vài chiêu là xong...
Chài...
Gặm miếng cánh gà cũng ngon đáo để đó chứ...
Ui...
Mình siêu thiệt...
Hí hí...
...
Khụ khụ...
Oai...
Cái căn bệnh quái quỷ hông chịu khỏi...
Ho hoài hông hết...
Hey, nhóc!
Đấm lưng cho cậu cái coi...
Dạ...
Hihi...
Thích nghe cái câu này...
Ngày trước mình con đầu đất, đệ tử mình, lâu lâu cũng nổi hứng tốt bụng chăm lo cho sư phụ nó...
Giờ thì chẳng biết nó đang ở phương trời nào nữa...
Chán!
Ờ mà hắn cũng mới kết nạp thêm một tên đệ tử nữa thì phải...
Vầy mà tối ngày nó đi bão, chẳng chịu lo cho sư phụ chút nào cả...
Oải...
Thoai, ngồi đây gặm cánh gà choa roài...
Nghĩ tới tụi nó lại càng mệt hơn...
Xí! Tụi vô tâm...
Hứ! >:P

1 nhận xét:

khiconwaithu nói...

Ah.. Bản nhạc iu quen thuộc .. ='] ..

[...]

Đã hỉu D2 là gì ;))

Chị D2 dễ thương ghia nun :x Thik !

Ih', khúc cuối là ám chỉ đệ tử á ? =))

Muh` sp tức mà còn gặm cánh gà được mới đau chớ..

Pó chíu nun ='>

Đăng nhận xét