Lãng khách...

...
Ngọn cỏ ven đường...
Khẽ buông mình tựa vào một chiếc lá nhỏ bé...
Thoảng chút vu vơ về một nơi nào đó xa xôi...
Trong cái không khí ảm đạm của bầu trời đang bắt đầu điểm thêm những gam mầu đậm...
Đâu đó phía bên kia đường thỉnh thoảng reo lên chút gì đó có vẻ là ồn ã...
Uhm...
Là ồn ã...
Trên cái con đường này...
Vương vãi đầy những âm thanh đủ mầu sắc...
Và tất cả chúng đều mang lại cho ai đó... những cảm nhận thật khác biệt...
Có đôi lúc là một chút sâu lắng, là một chút nặng nề...
Và đôi lúc lại được gán cho cái tên "bình yên"... nghe lạ lẫm...
Uhm...
Thì cuộc sống là như vậy...
Cứ như là một người lãng khách...
Có lẽ sẽ cảm thấy nhẹ nhàng hơn...
Uhm...
Là một người lãng khách...
Tất cả sẽ... chợt đến và chợt đi như một điều tất yếu...
Và cuối cùng còn lại là một chút gì đó phảng phất...
Vu vơ... 
Vô sắc...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét