Hoàng hôn...

...
Rong ruổi giữa cuộc đời ta đi tìm quãng đời của một nửa tâm hồn chợt vụt mất...
Để rồi khi hoàng hôn chớm tắt... chỉ còn lại những tia sáng yếu ớt nơi cuối chân trời xa xôi, cô quạnh...
...
Duo...
Một ngày nghỉ...
Một ngày nghỉ bận bịu với bao chuyện qua lại thường nhật...
Và cuối cùng tràn ngập trong những giai điệu miên man, nơi góc đường vắng vẻ...
Uhm...
Cái cảm giác thật tuyệt...
Thoải mái, thanh thoát... 
Muốn tận hưởng cái điều này thật lâu...
Uhm, chỉ cần mình điều này thôi...
Hãy cứ bỏ quên cái bờ bến kia về cái miền xa thẳm...
Bỏ hết những ưu tư khiến tâm hồn nhỏ bé kia luôn dồn nén...
Và lúc đó hắn sẽ nhoẻn miệng cười...
Vì những chuyện nhìn qua tưởng chừng như vô nghĩa...
Hắn không có những cánh buồm...
Và nếu có chắc hẳn hắn sẽ trôi dạt về một nơi nào đó...
Uhm...
Thì cứ như vậy đi...
Cứ trôi dạt về một nơi nào đó đi...
Nhưng nhớ bỏ thêm giai điệu này cùng con thuyền ấy nhé...
Để dành một chút cho cái miền xa thẳm...
Một chút cho hoàng hôn gần tắt...
Không mông lung... ồn ã...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét