Mưa...

...
Trưa vắng...
Chỉ còn lại lác đác vài đốm người nơi nền đường vắng lặng...
Và ông mặt trời thì đang ngồi gặm cái gì đó cho buổi trưa phía vòm trời xanh biếc...
Chốc chốc vụng về làm đổ ánh đèn xuống cái thế gian truân...
Vương vãi lại dưới nhân gian cái thứ mà ta thường gọi đó là chút nắng hè giữa mùa đông đến muộn...
Uhm, thì là mùa đông...
Sao nắng quá vậy nhỉ...
Hắn nghếch mặt lên tự hỏi...
Và để rồi những tia nắng nhỏ xíu vuốt qua làn mi, đôi mắt kia bất chợt nheo lại...
Bầu trời lúc này chỉ còn lại một mẩu bé xíu...
Uhm, là một mẩu bé xíu giữa cái con đường đến trường trông có chút bất tận...
...
Nắng thật nhiều...
Để rồi cơn mưa chiều đến cũng thật nhanh...
Mưa đến lúc hắn bắt đầu chuẩn bị để trở về nhà...
Trở về sau cái ngày dài mệt mỏi...
Gió thổi mạnh...
Những giọt mưa lang thang, đang cố bám lại thành từng mảng một trên ô cửa kính...
Sợ sệt...
Dường như chúng đang cố tránh đi cái cơn gió chiều vội vã...
Cái cơn gió mang hơi lạnh lẽo...
Vu vơ...
Hờ hững...
...
Cơn mưa chiều chợt tắt...
Uhm, cơn mưa chiều toàn như vậy đó...
Đến thật nhanh, và đi cũng thật nhanh...
Chỉ bỏ lại chút gì đó yên bình giữa cái tiết trời đang rải rác...
Một chút trong lành cho một ngày gần tắt...
Và một chút miên man...
Phía con đường... ai đó đang rảo bước...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét