Chả lá lốt...

...
Phèo...
Ngủ dậy trễ...
Ngủ dậy trễ mà còn ngồi đó mà thở dài là sao...
Uhm...
Thì là bất lực với sự lười biếng của mình chứ còn sao nữa...
Bảo dậy sớm học bài mà 8 giờ mới chịu dậy...
Thôi...
Về nhà vậy...
...
Úi chà...
Hôm nay không có ai ở nhà...
Chỉ có hắn một mình...
Cả nhà đi ăn cưới hết cả...
Oai...
Mình ta bơ vơ...
Phải tự xử lý món ăn vậy...
Lượn,...
Lượn lờ giữa cái phố chợ đủ thứ loại mùi kỳ lạ...
Uhm...
Hay mua thịt bò về làm cho lẹ vậy...
Thôi...
Ăn ngán lắm...
Vậy ăn gì bây giờ...
Oh... 
Lá lốt kìa...
Ui... cái món mà mình ngày xưa thích nhất...
Sao nó lại ở đây nhỉ...
Mua lẹ về làm thôi...
Thịt nữa...
Oai...
Còn mấy cái kia nó ở đâu nhỉ...
Phức tạp quá...
Hix, vậy mà tụi con gái chúng nó nấu hàng ngày được...
Nản thiệt...
...
Oài...
Nhấm nháp cái hương vị mà lâu lắm mới gặp lại...
Thật là tuyệt...
Uhm...
Lâu quá rồi...
Nó vẫn vậy...
Vẫn là một chút vị lạ lẫm...
Một chút vị thân quen...
Và một chút kỷ niệm phảng phất...
Chợt thoáng chút bâng quơ...
Khi ánh mắt chợt buông nhẹ qua cánh cửa đang hé mở...
Phía bên ngoài...
Gió đang vuốt lên những tán lá mỏng yếu ớt...
Và nắng hạ ồn ã....
Giữa cái mùa noel đáng lẽ phải có chút khí lành lạnh của mùa đông ẩm ướt...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét