Chút vẩn vơ...

...
Tụi trẻ con mới sinh tính nết thật lạ. Khuôn mặt đỏ ngầu, đôi lúc như đang giận ai đó, ngó cau có. Lúc lại cười thích chí giơ cả chân lẫn tay, trông ngồ ngộ...
Ếh...
Hở một chút không để ý là nó lại ngủ....
Uhm... Một chút lười biếng, nhưng nó cũng đâu thể ngồi dậy chơi như tụi trẻ bên cạnh vẫn thường làm...
Hắn đang nghĩ vẩn vơ về những ý nghĩ kỳ quặc, thì con nhóc bỗng nhảy lên ôm trầm lấy cổ hắn.
- Hôm nay học tiếp nhé cậu!
- Uh huh...
- Lần này thắng ăn kẹo nha, cậu!
Con bé dương đôi mắt ngây thơ nhìn hắn.
- Ếh, bỏ cái đôi mắt ấy xuống đi. Trông kinh qué!
- Ủa, mà hôm nay không thích ăn kem nữa àh?
Hắn tỏ vẻ ngạc nhiên.
- Uhm, hôm nay đổi sang kẹo Singum. Nếu con thắng sẽ được một hộp kẹo!
Nó làm dáng kiểu cute.
- Hihi, thì để xem mày thế nào đã chứ...
Hắn cười vẻ láu lỉnh.
Con bé mới tí tuổi nhưng quậy thì ra trò, cái gì muốn có là phải có bằng được. Nó thông minh, nhanh nhạy trong tính toán hơn thằng nhóc bên cạnh học hơn nó một lớp, nhưng mới lớp một mà cái tính ẩu và lười biếng thì có thừa. Có vẻ như ba mẹ nó nuông chiều quá mức, nên ai bảo nó cũng chẳng nghe. Và việc bắt nó học là cả một điều nan giải.
Vậy nên mỗi buổi chủ nhật về, hắn thường bày trò tập viết ăn kem để dụ nó. Cái trò kỳ cục ấy ngó vậy mà hữu dụng. Dù rằng cả buổi lúc nào cũng ấp ủ một chuỗi chí chóe cãi lộn ồn ào như con nít. Và cuối cùng là tiu nghỉu hay nhảy cẫng lên vì chiến thắng...
...
Mưa đến...
Mưa dạt đi chút ồn ào nhỏ bé, mang theo chút ẩm ướt cho những ngày hè ảm đạm, bỏ mặc con nhóc đang tận hưởng chút bình yên cùng hộp kẹo nhỏ...
Ngày ấy sao nhỉ?
Cái quá khứ một tuổi thơ đầy vẻ mờ ảo...
Vẩn vơ trong tâm trí những hình ảnh thoáng qua mờ nhạt...
Có vẻ ngày xưa ấy thật khác. 
Chẳng một chút ồn ào, chút khoảnh khắc hạ mưa...
...

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

sao ấy không miêu tả cái phản xạ mút của mấy bé sơ sinh nữa ý...hihi, đáng yêu lắm :)

Jeremy Nguyen nói...

(_ _!)

Đăng nhận xét