Muddle...


Oh! Hôm nay cơn mưa quái quỷ hông làm gì được ta, vui thiệt...
Đi sớm một chút là khác hẳn, hí hí...
Mà hông hiểu tại sao nó toàn nhè đúng giờ đó là mưa nhỉ?
Thật sự ta đã lỡ gây ác cảm gì với các ngươi chăng? Hỡi những giọt nước ở phía bên kia bầu trời...
...
Buổi tối,...
Mưa ngưng hẳn...
Chỉ còn lại những vũng nước phía dưới những vết gồ gề lõm xuống trên nền đường nặng trĩu...
Cơn mưa tan đi, bỏ lại phần nào ký ức và chút vương vấn lại nơi này một lát... 
Những cơn mưa mùa hạ...
...
9h, bỗng nổi hứng vẽ vời... 
Lâu quá rồi nhỉ...
Mọi thứ hình như bị bỏ quên lâu lắm rồi thì phải...
Cây bút chì than bị ẩm nước, ngồi cọ hoài không ra. Phải cắt bẻ cả đoạn chì ở phía bên ngoài rồi hì hục gọt lại...
...
Mọi thứ đều có thể mãi mãi không trở về nơi chúng đã ra đi nếu ai đó bỗng chợt không quan tâm và lãng quên chúng...
Có một điều gì đó, và giữ lại một gì đó là hai chuyện thật khác xa nhau.
Và liệu mọi thứ có thể mãi mãi ở bên ta, nếu ta bỗng chợt vô tâm không biết gìn giữ...
...
Híc...
Nói vậy thôi chứ hắn toàn để mất đồ liên tục không ah...
Giữ gìn gì kia chứ...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét