Một năm qua đi...


Và rồi một năm học nữa lại qua đi trong cái không khí lặng lẽ ấy. Không có quá nhiều sự kiện, không có những điều mới mẻ… Chỉ là có nhiều hơn những cảm nhận mới về cuộc sống, về  những con người…
Nhớ cái ngày này cách đây 4 năm,  gần tới ngày thi đại học rồi mà mình còn ngồi học rối rít lý thuyết môn vật lý vì ngày trước lười biếng không chịu học. Cái tật nước đến chân với nhảy vẫn được giữ cho đến tận bây giờ… Và để rồi nhận được cái biệt danh nghe có vẻ kêu nhưng chẳng thích chút nào “Chuyên gia cấp tốc.”. Kỳ này là một kỳ không may mắn, và màu đen mà mình thích kia vô tình gắn vào những con điểm mà mình ghét. Cả cái môn thực tập xưởng nữa, mất cả buổi để nghiên cứu code cho cái mạch test trên proteus chạy vui quá mở nhạc inh ỏi, chỉ để bỏ lại kết quả là bàn phím của mạch lại bị hư. Mọi thứ thật tệ! Nhưng cũng thật vui, hôm trước ngày nộp bạn bè đến nhờ viết dùm code thật đông, tự nhiên lại trở thành người quan trọng… Lâu lâu mới có dịp chém gió tụi nó vui thật… Căn phòng bỗng chở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết, bỏ quên cái không gian yên tĩnh bấy lâu. Tới 10h tối cả bọn mới về hết, trả lại cái không gian vốn có của căn phòng kia, hush and peace…
Thời gian thoảng qua nhanh quá! Và nếu có một ngày khi ta ngoảnh lại và nghĩ về cái khoảng thời gian này không biết sẽ ra sao nhỉ!? Chẳng nhớ rõ nữa, nhớ nhất chắc có lẽ là những khoảng thời gian vô tận, lủi thủi một mình, lê bước một mình trên con đường vắng đến trường cùng những buổi đêm đi học 8h đứng đợi xe bus để có thể trở về căn phòng nhỏ nơi cuối con đường kia, cuối con đường xa tít… Nhớ cả những buổi chiều cơn mưa lạ chẳng quen biết toàn nhắm vào giờ mình đi học để hỏi đường, đứng nép ở góc tường ánh mắt lặng lẽ ngước lên nhìn những đám mây nặng trĩu kia mong sao nó chóng qua đi… những buổi chiều lặng lẽ… Lại cả những buổi sáng yên bình thoáng qua cùng  những giấc mơ nhẹ nhàng rồi vụt tắt khi chuông báo thức đập liên hồi không nghỉ, và một ngày mới lại bắt đầu rồi cơ đấy. Hôm nay là chủ nhật, trở về nhà, đúng là chẳng nơi nào bằng nhà mình cả. Thật thoải mái và chẳng phải âu lo… KC thật nhí nhố, mình thích cái tính tình của hắn, vui vẻ và cảm thấy thật thoải mái…
Một ngày thật tuyệt, khác hẳn với ngày hôm qua…
Một ngày... xin đừng trôi qua vội vàng…

1 nhận xét:

Anonymous nói...

ê...........đừng nói là dám ám chỉ t nhí nhố hả? đồ siro đáng ghét kia, hjx

Đăng nhận xét