Góc ồn ào...


...
Những ngày Sài Gòn ướt át,
Bước chân lặng lẽ, vọng lại như những giọt mưa đêm, nhỏ xuống từng giọt. Một tháng của những sóng gió, đã làm khá ổn mọi thứ, chỉ là những tai nạn cứ lặp đi lặp lại kể từ đầu tháng tới giờ khiến cơ thể hắn mệt mỏi.
- Phù, phù...
Hai tay hắn tì lên ban công, miệng phùng má thổi phù phù cố gắng hù con nhện gần đó.
- ...
Lặng yên một lúc, hắn mải miết nhìn cái đám lộn xộn, đầy những chấm sáng nhỏ phía trên kia. Thỉnh thoảng chân khẽ lắc lư có vẻ không được thoải mái. Có vẻ khi vết thương bắt đầu lành, thì cảm giác ngứa càng tăng dần lên thì phải.
- Haizz, thật muốn gãi cho đã tay mà không được.
- ...
- Đã bao lâu rồi mình không lên đây nhỉ? Có lẽ là 1 năm thì phải. Tự làm ngập chìm trong cái thế giới bận rộn do chính mình tự tạo ra, để rồi đến cả vài phút bình lặng như thế này cũng thấy như xa lạ.
- Haha, tự thấy mình dạo này như một cỗ máy làm việc theo quy trình công nghiệp vậy.
Hắn nhếch miệng cười, thì giọt nước mưa đọng lại lúc nãy rớt ngay trên trán.
- Hì, cả mày cũng đồng ý với điều đó hả, haha...
...
- 1, 2, 3, dzô... $#@%$%$#@##!~^&*&^

...
Cái góc ồn ào phía trước, cái thứ âm thanh mới xuất hiện khoảng một tháng gần đây khi một quán nhậu gần nhà khai trương.
Thật ồn ào, 
nhưng có vẻ họ đang... 
rất vui...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét