Untold...

...

Những đám mây chạy đuổi nhau trên đỉnh đầu,
Đám nhỏ đùa nhau, đứa chạy nhảy, đứa tìm kiếm gì đó dưới đám cỏ, đứa thì hì hục với chiếc xe đẩy, kéo lết cái ghế lăn lọc cọc dưới đất.
Những ngày tuổi thơ hồn nhiên giờ xa thật, thở ấy ngây ngô chẳng bao giờ dám đi đâu, tự mình ngồi nghịch với những thứ đồ chơi tự tạo, việc thú vị nhất có lẽ là chìm vào thế giới truyện tranh và ngồi vẽ vời mấy con Pikachu bằng hộp bút lông mười hai màu cũ. Lớn lên, nhiều bạn hơn, quậy hơn, rồi lên đại học trầm lại một chút, và rồi thật lạ lùng với đứa vô tư lự như hắn lại biết đến cảm xúc yêu vào những năm cuối thời đại học. Yêu, cãi lộn vì những bất đồng trong suy nghĩ, lại yêu, sẻ chia, cái vòng lặp cứ vậy xảy ra hơn bốn năm, chúng ít dần đi và rồi bỗng dưng tắt hẳn. Cuộc đời thật lạ, mọi thứ đều có thể nhạt nhòa theo thời gian, ngay cả thứ xưa kia quen thuộc bao nhiêu, giờ lại thấy xa lạ.
...
Là năm thứ hai vào ngày này rồi nhỉ, một ngày bỗng dưng Sài Gòn không có nắng.
Chúc mừng sinh nhật...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét