Tâm hồn vô cảm...

...
Có lẽ đã rất lâu mới lại về nhà một lần, và theo ngôn ngữ công sở khô khan có lẽ nó tóm gọn trong cụm "Trung bình tần suất về nhà năm nay là cực kỳ thưa thớt."
- Hả, thím Na mới mất hả?
Hắt giật mình,
- Gì kỳ trời, bả còn trẻ mà, nhỏ tuổi hơn cả mẹ.
- Ừm, mới mất hôm qua.
- Mày gọi điện về cho bố, hỏi sơ qua tình hình đi.
- Dạ,
...
Cũng chẳng hiểu nữa, chuyện đó đã xảy ra được hai tuần. Nhưng hôm nay hắn ngủ dậy với hai con mắt đầy nước.
- Wow, mày về hôm nào thế, dạo này nhìn ốm mà khỏe ra nha.
- Haha, ốm mà khỏe ra mới ghê. Con xì ke từ đó tới giờ rồi.
- Vào nhà, vào nhà ăn bánh thím mới làm.
- Há há, dạo này thấy thím tươi hơn mọi lần nha.
- Mày nói thừa, lâu lâu cũng phải vui chứ.
...
- Chết tiệt, mới hồi tết qua nhà chơi còn nghe cái âm thanh lanh lảnh, vậy mà.
...
Đại gia đình nhà hắn rất lạ, đời chú bác ruột thịt quan hệ không gắn bó cho lắm, nhưng anh em xa, và kể cả người lạ hoắc thì lại rất thân thiết. Và thím là anh em xa nên từ khi còn nhỏ xíu, hắn đã quen với cái âm thanh này. Cái âm thanh lanh lảnh, nói tưởng như không bao giờ biết ngừng, hồi nhỏ hắn mải mê với những cuốn truyện tranh nên không nhớ rõ lắm, chỉ biết mẹ hơi sợ vì thím nói hơi bị nhiều.
- Trời, nó nói nguyên một buổi sáng luôn.
- Haha...
...
Mọi người ai cũng thấy hơi phiền, nhưng biết gia đình thím không được vui vẻ cho lắm, nên thôi cũng coi như chia sẻ đỡ tủi thân.
...
- Ô, thế mày không lo lấy vợ đi à, đi làm mấy năm rồi còn im im như thế.
- Haha, con bị Ế thím ơi.
- Mày mà ế cái gì.
- Sao thím biết được mà nói, haha...
- Xạo xạo không.
- Haha, năm nay con sẽ bận tối mắt đây, lấy đâu thời gian, với sau lần đó, cảm xúc có hơi chai sạn một chút, mà bỏ đi, vô ăn bánh lẹ thôi.
- Cái thằng...
...
Hắn cuộn tròn chăn lại,
- Chết tiệt, nước mắt cứ ứa ra khi mỗi lần cái âm thanh đó vang lên. Thật ngớ ngẩn cho một đứa đang bị vô cảm hóa như mình.
...
...
- Chắc sẽ nhẹ nhàng hơn đúng không?
- Ừm, sẽ chẳng còn lo toan, những mệt mỏi mà cả một quãng đời dài, thím đã từng phải bước qua. Những đứa con đã đủ lông đủ cánh, mệt rồi, đã đến lúc phải nghỉ ngơi thôi.
- Uhm, không có gì, chỉ là ngủ hơi dài quá thôi...

...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét