Cơn mưa lớn đầu tiên của mùa hạ


...
- Hey, deadline nha.
- Hi, ok anh.
...
Dạo này thỉnh thoảng mỗi lần skype có notification nhiều nhiều, là có cảm giác hơi sợ, vì kiểu gì trong đó cũng có một vài messages của deadlines hoặc giao việc mới. Cũng được mấy tháng làm multi jobs, vui có, mệt mỏi cũng chẳng ít, được cái số tiền phá hoại mua mấy thứ vớ vẩn cứ ngày càng tăng lên, lâu lâu hứng lên là mua tùm lum, chẳng hiểu, mình đâu còn con nít, vậy mà.
- Rào rào...
...
Cơn mưa nặng hạt đầu tiên của mùa hạ trút xuống, mưa lớn đến nỗi ô cửa kính bị mờ chẳng nhìn thấy gì bên ngoài, hắn thổi hơi nóng vào, rồi lấy tay quẹt quẹt viết vài chữ kỳ cục, ngó xuyên qua, nghịch ngợm. Chợt nhớ đến những ngày mưa, chạy lạch bạch vào chỗ núp, mưa lớn, gió xoáy nên cứ né bên này được một lúc, thì mưa lại tạt sang bên kia. Ngày đó bị ướt, lạnh nhưng chẳng hiểu sao lại thấy bình yên lạ. Cái cảm giác tựa vào cái gì đó, rồi lười biếng nhìn từng giọt nước rớt xuống, chẳng lo toan, nghĩ ngợi, nhẹ nhàng trôi qua như thế.
- Ế, gọi điện cho mẹ cái.
...
- Ơ, mà giờ này chắc bà đang ngủ, thôi xíu nữa gọi.
Hắn vẫn vậy, bảo xí nữa nhưng chắc rồi sẽ quên ngay sau đó. Cái tính quên trước quên sau từ trước đến giờ vẫn vậy.
Hắn gõ cạch cạch lên cửa, ngó xuống phía dưới, dòng người đang vất vả di chuyển vì cơn mưa lớn.
- Chà, năm nay là một năm cách mạng, rất nhiều thứ sẽ phải thay đổi, cải thiện. Oài, liệu ta có mạnh mẽ được như mày không?
...
Hắn nhoẻn miệng cười, quay lại, khẽ bật lên, cong người vung tay đập xuống.
- Uỳnh!
- Chà, cố lên nào...
...
Tháng năm, tháng của những cơn mưa đầu tiên của mùa hạ, tháng của những thử thách của tuổi trẻ bắt đầu xuất hiện dồn dập...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét