Thu tháng ba, cơn gió vui vẻ...

...
Ngủ dậy được một lúc, mắt hắn vẫn lim dim. Đến giờ ăn sáng và lên công ty thì phải. Hắn lười biếng ngáp ngắn dài, cánh tay mệt nhoài đưa lên lấy cái bàn chải đánh răng.
- Hì, nhìn mắt mày kìa, buồn ngủ đến ba mí mắt luôn.
Hắn nhếch mép cười khi nhìn mình trong gương.
Một buổi sáng bình thường như những buổi sáng khác, ngóc đầu ra ngoài đường thì ánh nắng đã nhảy tót lên trên ngọn cây từ lúc nào.
- Chà, không khí thật thích.
Sài Gòn những ngày đầu tháng ba, nhẹ nhàng và bình lặng. Qua cái Tết, mọi thứ dường như đẹp hơn một chút. Hắn thẩn thơ chạy xe trên con đường quen thuộc, thỉnh thoảng lại có chiếc lá vàng rớt xuống cảm giác bình yên lạ. Nghĩ về những thứ xa xưa lại thấy lòng ấm lại.
Hắn băng qua đoạn hai hàng cây lớn, gió bỗng thổi mạnh, những chiếc lá khô rụng xuống xối xả vào người hắn.
- Ối ối, đang lãng mạn mà xả gì lắm lá thế.
Đi qua một lúc thì cơn gió ngưng lại.
- Trời, cái cơn gió lãng xẹt.
Hình như nó cũng biết lỗi, chỉ đứng đó im im, không thổi nữa.
...
Cuộc sống thật lạ,
Đôi lúc chợt thấy mọi thứ, từ những đồ vật nhỏ cũng có xúc cảm...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét