Ngày đặc biệt...

...
Đôi mắt khẽ mở,
Những ánh sáng buổi sớm mai tràn vào ô cửa sổ tâm hồn, nhẹ nhàng, bình yên, xen một chút trống trải. Từng bước chạy, từng âm thanh ồn ào, lạ lẫm...
- Hộc, hộc...
- Đã bao lâu mày không chạy bộ rồi nhỉ?
- Uhm, hơn một tháng rồi thì phải...
Hơn một tháng với những bận bịu, đôi mắt díu lại vì những ngày ngủ không đủ giấc. Hắn khẽ mỉm cười.
- Hôm nay là một ngày đặc biệt, một ngày lặng lẽ.
Hắn khẽ liếc qua cái thùng rác trên kệ, cái thùng rác trang trí với đủ loại hình thù ngộ nghĩnh.
- Hì, mày đáng lẽ phải là một cái đèn thật dễ thương, ấy vậy mà bản design của tao một năm trước đã thất bại vì chất liệu quá khó để kết hợp.
Mồ hôi giờ bắt đầu tuôn ra,
- Óe, nóng quá đi...
Hắn chạy lon ton lên ban công để những cơn gió buổi sáng, dịu bớt đi cái không khí ngột ngạt này.
- Hì, tụi mày hãy đến đó nhé.
Miệng hắn khẽ lẩm nhẩm, khẽ cười, rồi thổi vào trong gió chút nghịch ngợm.
Đôi mắt nhìn ra xa.
Gió đùa nghịch trên đôi mắt đang lim dim.
- Óa, thôi xuống đi tắm. Còn cả đống việc trên công ty, packaging deadline tối thứ 7, với cả vụ hứa với James rằng sẽ trả sản phẩm trước thứ năm nữa.
Hắn chạy lạch bạch xuống, hệt như ngày xưa chạy vội vàng sắp xếp đồ mỗi lúc đi học trễ.
Cảnh cổng mở ra, gió bên ngoài ùa vào mặt hắn.
...
Dường như cuộc sống hối hả, mọi thứ xung quanh mình đều đáng được trân trọng.
- Hì, cuộc sống à, từ từ đợi ta nhé, đang chạy đây...
...
- Phạch phạch...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét