Gia đình...

...
Cũng chẳng biết từ khi nào hắn lại lười biếng như vậy, một tháng tròn rồi thì phải. Tự nghĩ bảo cứ như ngày xưa, lười học liên miên nhưng bị mẹ mắng vài câu, là có hứng thú lại liền. Con người thật lạ, khi thời gian thay đổi thì mọi thứ cũng đổi thay. Mẹ chẳng còn nói những câu nói ngày xưa nữa, toàn làm gì cũng bảo cố lên. Có đi đâu đó cho thoải mái thì đi, đừng có làm việc nhiều quá.
Đúng là các bà, lớn tuổi cái là tụt hết cả khí thế, nên có gọi về nhà mong được mắng té tát cũng khó.
Dạo này ôm thêm 2 tasks cho hoạt động công đoàn, khiến hắn chếnh choáng. Bảng biểu thời gian chằng chịt, phải đè một số thứ không quan trọng xuống vì những lời hứa sẽ hoàn thành đúng thời hạn.
Hắn đứng trên ban công nhìn xuống, lặng lẽ một lúc.
- Hì, cuộc sống à, trước kia ta chẳng để ý lắm, nhưng quả thật mi bận rộn thật đấy.
...
Gió lướt nhẹ đẩy đưa vài cọng tóc mảnh.
Hắn khẽ mỉm cười.
Cuộc sống ồn ào, đôi lúc lại lặng lẽ nhỉ...
Gió vẫn đùa nghịch dưới đám lá cây phượng trước nhà,
Chợt ngó chông chênh...
... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét