Khúc mưa...

...
Tháng sáu, mưa, mưa...
Giá trời đừng mưa...
...
- Độp, độp, độp...
Tiếng mưa đập lên khung vòm mái tôn, nghe đanh rát.

Mưa trắng xóa trước mặt,
Từng dòng nước xô đẩy nhau ùa về những vùng đất thấp.
- Chà, hai anh em mình không về ngay được rồi. Hì, cũng lâu rồi nhỉ, mới hồi nào tụi anh còn phải hướng dẫn từng chút một, vậy mà một năm rưỡi rồi.
- Hi, ngày đó em làm trễ quá trời, ngày nào cũng 8 đến 9 giờ tối mới về.
- Hì, thấy áp lực đúng không...
...
Chàng trai có chút gì đó thiếu tự tin ngày nào giờ đã trưởng thành hơn xưa rất nhiều. Ngày đó vẫn còn có thói quen đều đều đánh bóng bàn ở công ty đến tối mịt, xuống ghé chỗ làm việc thì lúc nào cũng thấy anh chàng này làm việc cặm cụi.
- Ai cũng về hết, sao còn làm gì nữa vậy.
- Hi, vẫn chưa xong anh à.
- Haizz, anh nhớ hôm nay anh giao tasks dễ và nhanh mà.
- Hi, em cũng chẳng biết sao nữa, tại...
- Uhm, để anh coi nào...
...
Hai anh em hồi đó lúc nào cũng phải nán lại một chút. Cái thời bỡ ngỡ mới đi làm, hì, hồi đó hắn sao nhỉ...
- Ah, Trọng giờ nó ra sao rồi. Chuyển công ty, rồi cũng nghỉ luôn cầu lông, hình như phải làm sáng thứ bảy thì phải. Cũng vất vả, Viettel mà.
- Uh, em cũng mất liên lạc với nó luôn.
- Hi, giờ chắc nó có đánh lại chắc cũng khó ăn nổi anh em mình nhỉ. Koko, dạo này cú smash anh đều và chạy chỗ tốt, nên đâu có dễ...
- Haha, chắc vậy...
...
Mưa vẫn rơi trên mái đầu,
Những tiếng cười đùa xen lẫn,
Và mùa hạ vẫn thế,
Vẫn mưa,
Rồi sau đó lại buông những hạt nắng màu rực rỡ...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét