Bờ vai...




- Woah, cậu về.
- Hey hey, cấm đẩy nhá! Biết rồi mà, để xí dẫn đi gắp thú nhồi bông...
- Yeah...
...
Đám trẻ sau khi đạt được mục đích, hả hê thản nhiên lục túi lấy cái điện thoại để chơi game rồi biến mất dạng.
- Xí...
...
- Hì, cậu về rồi à.
- Hi, ở đây không quen hay sao mà thấy uể oải vậy.
- Ừ, ồn ào, với không hiểu sao mệt mệt trong người. Thôi dựng xe rồi lên chuẩn bị ăn cơm với mọi người.
- Dạ.

Cả nhà họp mặt, thêm một nhân vật nữa, có lẽ lần đầu gặp.
- Mai Chi, ngồi sang bên này cho bên đó mấy người còn uống, sao cứ sát với cậu vậy.
- Hi, kệ nó đi bác Cảnh.
Không biết đã bao lâu rồi nhỉ, từ cái hồi đứa học cấp một đứa học cấp hai, vẫn lẽo đẽo theo chân, dù hay bị cậu mắng, nhưng mỗi lần hắn về là cả hai đứa đều thức đến nửa đêm chờ cậu về mới chịu ngủ. Lúc ở thì ồn ào, lúc đi thì chẳng bao giờ có một lần chào chọn vẹn, vì mỗi lần hai đứa đều chui vào phòng khóc không chịu ra.
- Chà, lớp bảy rồi nhỉ, mà hình như cao thêm một chút thì phải.
- Í, cháu 1,58m rồi đấy.
- Haha, đâu, ra đo với Linh coi nào.
Hai đứa đang cười nói, tự nhiên lại làm ra vẻ nghiêm túc đứng áp lưng vào nhau.
- Haha, tụi bây thiệt tình.
- Hey, con cao hơn.
- Chị cao hơn mà.
- Từ từ coi nào. Chà, Linh cao hơn một chút.
- Hi, con 1,59m cơ mà.
- Haha, và bụng cũng gấp đôi nữa.
Cả đám đều cười òa.
Khu chợ bắt đầu có nhiều người qua lại, hắn ngồi đó, khẽ ngả người thưởng thức chút gió mùa hè phảng phất.
- Cậu, cho con 20 nghìn mua đồng xu gắp gấu bông.
Con bé đứng trước mặt hắn nói.
- Trời, nhớ ghê ta. Tưởng lúc nãy chơi quá trời nên quên rồi chứ.
- Hi, nhớ chứ sao không.
- Xề, đây nè.
- Yeah...
Cả đám nhóc lại hùa nhau chạy đi, tiếng chân xen lẫn tiếng tranh cãi xem ai sẽ chơi trước.
- Haizz, tụi bây thiệt tình.
Cửa hàng của chị buổi chiều đông khách hơn một chút, vẫn mái tóc hơi xoăn, giọng cười khà khà. Mẹ bảo điệu cười của hắn rất giống với chị. Hì, cũng chẳng hiểu cuộc sống gia đình ra sao, chỉ biết lúc này ánh mắt chị rất vui.
- Wey, thằng cậu hôm nay mặc áo trắng, nhìn sáng quá. Há há...
- Xề...
...
Mọi người lại bà tám, kể những chuyện đâu đâu chẳng hiểu, chỉ biết tiếng cười nghe thật thích.
- Trả cậu nè.
Tụi nhóc đứng trước mặt hắn, vẻ mặt có chút thất vọng.
- Ủa, sao không đi gắp thú bông nữa?
- Đóng cửa mất tiêu rồi.
- Vậy à.
Con bé trả lại tiền, vẻ mặt buồn vì chưa được làm điều mình muốn.
- Chà. Hey, tụi bây. Giờ lại cá độ với cậu nhé, giờ đứa nào chạy được 3 vòng cư xá, cậu sẽ cho 20 nghìn, tiền tụi bây thích làm gì thì làm.
- Thật không cậu.
Linh Chi vẻ mặt đầy hứng khởi.
- Dzô luôn cậu.
Linh mập đánh tay lên trời rồi tạo dáng kiểu siêu nhân Gao.
- Haha, lần trước chạy thua mà giờ xung quá nhỉ?
- Kệ con, lần trước khác, giờ khác.
- Ghê quá ta, haha...
- Được rồi xông lên tui bây, giờ đi bộ ra cứ xá rồi xuất phát.
...
- Bắt đầu, chạy!
- Lạch bạch bạch, lạch bạch bạch...
- Há há... Linh, sao mầy mới bắt đầu chạy mà mày chạy thục mạng thế, xíu hết hơi cho coi.
Hắn cũng chạy sau lưng mấy đứa nhỏ giám sát, cười khoái trá.
- Wey, Linh Chi, chạy gì lảo đảo thế, xỉn à. Còn chưa được một vòng đấy, fufu...
...
- Lạch bạch... lạch bạch...
- Wey wey, dừng lại là thua cuộc nha nha...
...
- Tiêu một đứa nè, còn Linh mập đang lảo đảo phía trên nữa thôi, kaka...
Hắn tăng tốc, chạy sánh ngang rồi miệng không nguôi blab...
...
- Há há, đã quá. Cái tay coi bộ đánh hết nổi rồi kìa...
- Thôi mà, từ bỏ đi mà, trời ơi, mới có chút xíu mà mồ hôi ướt hết lưng rồi tà, vất vả quá à... há há...
- Không chịu đâu...
- Há há, dzị chạy tiếp nè, wey cấm nghỉ nhá, nghỉ là thua cuộc á...
...
- Bạch... bạch...
- Fufufu, cuối cùng cũng tiêu nhé, koko...
Hắn vỗ vai với nụ cười hả hê.
- Wey, chạy xong phải đi chậm chứ đừng ngồi nha, sẽ lả người đi đấy. Đợi Linh Chi về cùng nữa.
- Oa, mệt quá à...
- Haha, ai bảo không chịu tập thể dục chi, đâu phải tự nhiên muốn chạy được là chạy đâu.
- Uầy, khuyến mãi nha cậu.
- Khuyến mãi giề mầy?
- Nước mía đi mà.
- Mơ đi cưng, thua mà đòi hỏi à.
- Hức...
- Trời ơi, mệt quá đi à.
Linh Chi giờ cũng bắt kịp.
- Về thôi mấy đứa.
Hắn tung tăng đi trước, hai đứa nhóc cũng ì ạch theo sau.
- Hey, cậu đi đâu đấy, về hướng này mà.
- Đi mua nước mía cho tụi bây chứ đâu.
- Yeah...
- Xề.
...
- Cho 8 ly nước mía nha chị.
- Ủa sao mua nhiều vậy cậu.
- Thì mua cho mọi người nữa chứ.
- Wey, Linh Chi xách 3 cái, Linh mày xách 3 cái, cậu xách 2 cái.
- Eck, sao cậu xách ít nhất vậy.
- Koko, vì cậu còn bé mà, tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình, hố hố...
- Xì, cậu lớn lâu rồi mà.
- Haha, kệ mầy. Vậy cứ coi như già quá, hết sức mang nặng rồi đi, nhiều chuyện quá à.
...
Ba cậu cháu long nhong đi về.
Đến nhà,
Cái nóng của mùa hạ càng nặng nề hơn sau khi tập thể dục.
Hắn ngả người dựa vào tường, mấy đứa nhỏ cũng tựa theo, đứa vừa thở phì phò vừa hút nước mía, đứa lại dán mắt vào chơi game.
- Chà, mệt xong nghỉ một chút rồi uống nước mía cái đã thiệt.
Hắn ngả đầu về phía sau,
Mùa hạ dạo này dịu dàng thật...
...
Hắn ngả đầu lên vai con bé.
- Hì, tựa lên bờ vai nè.
- Hi hi, cậu cứ ngả đi...
- Sến hông, haha...
Chút bình yên. Hắn chợt thở dài...
...
- Chà, nhiêu ký rồi ta?
- Dạ, 50kgs.
- Hi, có vẻ không đạt chỉ tiêu rồi há.
- Sao cậu lại nói vậy.
- Ờ, thì lớp năm mày 50 kgs, giờ lên lớp sáu rồi cũng gần được 1,6m thì phải cỡ 60kgs chứ.
- Haha...
- Hì, thôi cậu chuẩn bị về đây, ráng học hen.
- Dạ,
...
Sài Gòn đêm,
Gió sau mưa còn mang chút hơi nước,
Mùa mưa có khác,
Ngay cả giữa cái hạ nóng bức, 
... cũng có những cơn gió, mang hương vị mùa đông...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét