Chuyện đi in...

...
Sài Gòn những ngày mưa rả rích,
Chiều muộn,
... mưa phùn nhẹ rơi như những ngày chớm đông, se lạnh, buồn bã...
.
- Hú, đang ở dưới cổng chung cư rồi nè.
- Ừ, đợi xí xuống liền.
Hắn ngước lên nhìn từng tầng nhà cũ, ngày đó cũng đã từng có những phút giây chờ đợi...
...

Từng hạt mưa thấm trên nụ cười...
- Eh, chờ lâu không, mà ngó bé nào hay sao mà cười thế.
- Ah, không có gì, hi...
- Chán quá, mưa miết đang bị sốt nữa.
- Haha, chịu khó đi mà.
- Uh, đuối nên cả ngày hôm nay nằm bẹp luôn.
- Hi, không phải chủ nhật, trời mưa ngâu mà tui vẫn đến đón đưa ông chở đi chơi thế này còn gì, không vui à. Ha ha...
- Rồi rồi, đi thôi...
...
Mưa vẫn rơi, từng giọt nhỏ li ti, chẳng ướt nổi cái áo khoác đen đã có vài chỗ phai màu.
Trước cửa tiệm in, hai đứa ngồi như hai thằng nhóc ngây ngô loay hoay với các loại giấy đủ loại. Rồi thở phào vì cuối cùng chơi đánh liều, mỗi loại in hoán đổi cho từng sản phẩm một. Trí ít cũng hiểu output của tựng loại thực tế nó như thế nào nữa.
- Uầy, lâu quá à, mưa phùn lành lạnh thế này, vừa ngồi chờ vừa uống cái gì đó đậm đà xíu thì thích nhỉ?
- Ờ hé, biết chờ lâu vậy lúc nãy mua đại cái gì đó mang ra đây uống rồi.
Những lời nói qua lại, bàn luận về những thứ viển vông, cười xòa, thỉnh thoảng lại quay ra nhìn từng dòng người qua lại. Đã bao lâu rồi nhỉ? mọi thứ cứ vậy lặng lẽ trôi qua...
- Mà này, cái icon xanh xanh miệng rộng trên facebook ông hay chat đó trong bộ nào ấy nhỉ?
- Mostropi, đợt thấy bé Mỹ xài thấy dễ thương nên xài.
- Há há, đấy nhé, vậy mà mở miệng ra lúc nào cũng chê.

Anh chàng lại cười với cái vẻ ngượng nghịu.
- Haha, thì có gì đâu ba. Ah, mà đang cắm máy download Kẻ Hủy Diệt, coi lại phần đầu cho nhớ vì sắp ra phần mới rồi.
- Koko, lại đánh trống lảng nữa rồi. Hổng có hứng.
- Hay lắm á ba.
- Koko, coi Doraemon thì coi, chứ coi cái đó bạo lực lắm, há há...
- Haha...
...
- Anh S với N đâu ạ?
- Có.
...
- Ồ, màu cũng đẹp quá.
- Ừ, mà in trên giấy ảnh màu đẹp hơn couche bóng nhiều hén.
- Thì nó mắc hơn mà.
- Ừ, mà định in PP mà khổ lớn quá nên thôi, tiếc là chưa được thử nghiệm nó. Hi...
...
Hai đứa trẻ thích thú khi lần đầu tiên cầm trên tay tác phẩm của mình, thật lạ, những điều nghĩ phức tạp cũng đâu khó khăn lắm.
- Chà, sao hồi đó mình không in bức hình đó ra nhỉ? Ngày đó vui thật...
Hắn lẩm nhẩm trong miệng.
Mưa vẫn rơi đều từng giọt nhỏ li ti,
Hắn chợt ngó ra xa, chốc chốc lại thấy cười mỉm.
- Hey, lại cười gì nữa đó.
- À, không có gì, hi...
...
Những ngày cuối tháng sáu,
Hạ dịu dàng,
Mưa,
Nụ cười,
Và những hồi ức nhỏ nhắn, nhưng thật đẹp...
...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét