Cát bụi...


...
Gió khát ngoài biển xa tràn qua đất liền, phảng phất đâu đó cái vị ướt mặn chát lẫn trong cái sắc trầm buồn của những buổi đêm đầy nắng đỏ...
Một nơi mùa đông, còn một nơi là mùa hạ...
Chẳng còn những giọt mưa bụi phủ đầy vai áo, làn khói thở trải dài trong hơi lạnh, tiếng tụi trẻ la hét chỉ để nhảy lên lưng đòi cõng...
Chia ly,
Nghi ngờ,
Phiền muộn,
Niềm tin,
Lặng lẽ...
...
Trộn lẫn thành bức tranh cát...
... mầu cuộc sống...
Gió sẽ làm nó tan đi...
... hay đọng lại... thành ký ức...
...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét