Cannonball...

...
Lang thang như những đám mây rải rác đầy bầu trời...
Chiều xuống, những cánh diều phấp phới trông thật thích, chợt muốn lại được làm một đứa con nít được thỏa thích chơi đùa, được bị mẹ mắng...
Mệt mỏi...
Lâu lắm rồi mới lại bị bệnh...
Cái cảm giác bên ngoài tràn ngập tiếng cười nói, còn hắn thì nằm trải dài trên những tiếng tick tack của đồng hồ chậm chạp...
Chợt thiếp đi...
Tỉnh dậy, chút giai điệu Cannonball nghe thật lạ...
...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét