Giấc mơ mùa thu...

...
Mộng mị...
Một cơn mơ phủ đầy mầu ký ức...
Một giấc mơ trải dài sắc thu muộn...
Có lẽ đó là vì lần gặp lại ấy...
Một ngày hắn cười nói thật nhiều...
Một ngày thật lạ...
...
Những ngày cuối tháng 10...
Những ngày rảnh rỗi...
Higa nhắn tin trách hắn rằng lâu rồi sao không thấy mặt mũi đâu cả.
Ừ, lâu quá rồi...
...
Saturday October 30th, 2011
...
Buổi sáng bắt đầu với chút mơ màng dịu nhẹ...
Dạo này thằng nhóc không còn ở đây nữa, cái xóm nhỏ này cũng yên tĩnh lạ thường...
Nhưng cái điều nhỏ nhoi ấy lại đủ khiến cho bất cứ tâm hồn mỏng manh nào cũng phải cố mà ủy mị...

- Trễ giờ học rồi, thế là khỏi ăn sáng nhé! 
- Ếh, còn sót lại cái bánh mì...
- Cạp cạp...
...
Một ngày khởi đầu, và chợt nhận ra hắn giống nhân vật Nobita hơn là những biệt danh mà hắn vẫn thường được gọi...
...
Tan học, bay qua phòng Tah và Higa để chuẩn bị party sau những ngày dài không gặp...
Mưa xuống, cho thêm chút lãng mạn rớt bên cạnh cửa...
Cái khung cảnh ấm cúm lúc nào cũng đầy ắp tiếng cười, giờ chỉ còn lại ba tên ngố ngồi đàm đạo về ký ức và cả cái tương lai mờ mịt...
- Thôi, karaoke đi tụi mày!
- Ơ, tao thì sao cũng được, chỉ sợ Tah nó hông thích thôi...
Hắn khẽ liếc qua khích tướng cái ánh mắt của Tah...
- Gì mà không thích, đi mày...
- Fufufu...
...
Higa khởi đầu với khúc nhạc tiền chiến nghe kinh dị...
- Hey, mới mấy năm mà mày già vậy rầu àh, đổi đê mầy!
- Keke, bài tủ của tao đó. Kiếm 100 điểm gây áp lực tụi mày chơi...
- Ơ, cái thằng này...
Ừ, cái tính nó vẫn vậy, có một chút hơi "nổ" và cả hơi ngố nữa nhưng lại rất lém lỉnh nếu để ý kỹ...
- 96 điểm, mày!
- Hố hố, để tao hạ gục nó...
Tah rựt lấy cái micro với vẻ tự tin...
- Ẹ, một tên chọn tiền chiến một tên lại chọn nhạc tây nguyên, tụi bây hay quá ha...
- Óe, 100 điểm!!! Thời thế loạn hết rồi tụi mầy ơi...
Hắn chợn tròn mắt vì không biết rằng Tah dạo này cũng luyện công môn "hát dạo" này dữ lắm.
...
Cái góc nhỏ...
Cái căn phòng nhỏ...
Ba tên ngố và nụ cười thật lớn...
...
Cái ngày đó thật lạ...
Thật xa lạ với cuộc sống đang diễn ra này...
Cả giấc mơ trải đầy sắc thu kia cũng vậy...
Cái giấc mơ kỳ lạ...
Phủ đầy sắc cam đỏ bởi những cây phong...
Có vẻ như đó là những ngày cuối thu...
Những ngày cuối thu...
Lác đác những chiếc lá phong...
Vương vãi trên...
Những mảnh đường ký ức...
...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét